CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 57

Simon nhướng mày. Phụ nữ, thật sự, là những tạo vật bướng bỉnh nhất.

"Và cô chắc chắn về điều đó?"

Anh quan sát cô cẩn thận lựa chọn từ ngữ. "Nigel không có ác ý." Cô

chậm rãi nói. "Tất cả những gì anh ấy đã sai là đánh giá không đúng vấn
đề."

"Vậy là, cô có một tâm hồn cao thượng hơn tôi đấy." Simon lặng lẽ nói.

Cô gái để bật ra tiếng thở dài nữa, Simon không hiểu sao anh nghe rõ cả

âm thanh tiếng thở nhẹ quét dọc khắp cơ thể mình. "Nigel không phải là
người xấu." Cô nói khá nghiêm trang. "Đó chỉ là vì anh ấy không phải luôn
luôn tỏa sáng, và có lẽ là do đã hiểu lầm một phần sự tử tế của tôi thành cái
gì khác."

Simon cảm thấy một sự thán phục lạ lùng dành cho cô gái. Hầu hết phụ

nữ anh đã gặp sẽ kích động lên vào vấn đề này, nhưng cô – bất kể cô là ai –
đã khá chắc mọi chuyện ở trong tầm kiểm soát của bản thân, và giờ đây
đang để hiện một tâm hồn cao thượng đáng kinh ngạc. Thậm chí việc cô
nghĩ có thể bảo vệ gã Nigel này hoàn toàn xa lạ với anh.

Cô nhấc chân, lấy tay phủi lên tấm vải lụa xanh lá mạ của chiếc váy. Tóc

cô được vén lên, một lọn tóc dày buông xõa xuống vai, quăn lại đầy quyến
rũ trước ngực. Simon biết anh nên lắng nghe cô – cô đang nói huyên thuyên
về việc gì đó, như những phụ nữ thường có thói quen ấy – nhưng anh
dường như không thể rời mắt khỏi mái tóc sẫm màu. Có cảm giác đó như
một dải ruy băng óng mượt như tơ, quấn quanh chiếc cổ trông giống thiên
nga của cô, và Simon có một sự thôi thúc mạnh mẽ, kinh hãi nhất là thu
ngắn khoảng cách giữa họ, lần theo những đường trên tóc cô bằng môi anh.

Anh chưa bao giờ ve vãn một cô gái ngây thơ trước đây, nhưng cả thế

giới đều phác thảo chân dung anh như một kẻ phóng đãng. Thì có hại gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.