CÔNG TƯỚC VÀ EM - Trang 6

Ngài Công tước bừng lên niềm vui về phần thưởng quý giá và tổ chức tiệc
mừng, hét lên về vận may của mình cho bất kỳ ai chịu lắng nghe.

Trong lúc đó, nữ Công tước, mất quá nhiều máu sau khi sinh và dần dần

chìm vào hôn mê. Cuối cùng bà ra đi.

Ngài Công tước tiếc thương vợ. Ngài thực sự tiếc thương. Ngài không

yêu bà, dĩ nhiên, và bà cũng chẳng yêu ngài. Nhưng họ đã là bạn trong gần
như cả cuộc đời. Ngài Công tước không mong mỏi gì hơn một đứa con trai
và một người thừa kế từ cuộc hôn nhân, và trước sự quý trọng ấy, vợ ngài
đã chứng tỏ là một người vợ mẫu mực. Ngài đặt những bông hoa tươi thắm
bên cạnh mộ phần của bà vào mỗi tuần, bất kể đó là mùa nào trong năm, và
hương phần của bà được chuyển từ phòng khách vào đại sảnh, trên một vị
trí trang trọng nhất.

Sau đó, ngài Công tước bận bịu với việc nuôi dạy con trai.

Chẳng có việc gì ngài có thể làm được trong năm đầu tiên, dĩ nhiên là

thế. Con ngài vẫn còn quá nhỏ cho những bài học về quản lý đất đai và
trách nhiệm, nên ngài Công tước để Simon lại cho bảo mẫu và lên đường đi
London. Tại đây, cuộc sống của ngài vẫn tiếp diễn như thường lệ, như trước
khi ngài nhận biết được về tình cảm cha con, ngoại trừ việc ngài thuyết
phục tất cả mọi người – thậm chí cả Đức vua – để chiêm ngưỡng con trai
ngài trong một bức họa nhỏ mà ngài vẽ sau khi thằng bé chào đời.

Ngài Công tước ghé thăm Clyvedon trong nhiều lần, rồi trở lại để chuẩn

bị quà cho sinh nhật hai tuổi của Simon, sẵn sàng cho việc học của thằng
bé. Ngài mua một chú ngựa con; một khẩu súng nhỏ cho cuộc săn bắn cáo
trong tương lai cũng được ngài chọn sẵn, và ngài cũng đã thuê hẳn các gia
sư cho mỗi môn học cần thiết giúp con trai ngài trở thành một người đàn
ông thực thụ.

"Cậu ấy còn quá bé cho tất cả những thứ này!" Bảo mẫu Hopkins la lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.