CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 108

- Vậy, tôi đi vậy. Tôi lên mãi tít trên kia, trên chóp núi kiếm một cái hang
nếu mà anh chán tôi rồi.
George lại chuyển người. Nó nói:
- Không. Tao thích mày ở đây với tao kia.
Lennie được thể:
- Vậy anh nói như mấy lần trước đi.
- Nói gì bây giờ?
- Mình với tụi kia khác nhau thế nào ấy?
George tiếp:
- Dân cày như mình, không gia đình tứ-cố-vô-thân. Làm được ít tiền là ăn
xài cho kỳ hết. Chẳng có đếch ai trên đời này để ý tới họ cả…
- Nhưng riêng hai ta thì không vậy - Lennie sung sướng kêu lên - hai ta
thì sao, anh kể tiếp đi!
George im lặng trong chốc lát rồi nói:
- Riêng hai ta thì không vậy.
- Bởi vì...
- Bởi vì tao còn có mày và...
- Và mày có tao. Mình luôn luôn ở bên nhau để lo lắng cho nhau, đấy
đúng không - Lennie kêu lên đắc thắng.
Gió chiều thổi nhẹ trên khu rừng thưa gợn lướt trên mặt nước xanh thẳm.
Và lại vẳng có tiếng người kêu, lần này thì gần hơn.
George cất mũ ra. Nó nói thoáng run run trong giọng:
- Lennie à, cất mũ ra. Trời mát rồi.
Ngoan ngoãn, Lennie bỏ mũ ra và đặt xuống đất trước chỗ ngồi. Trong
thung lũng bóng chiều trở nên xẫm hơn, và màn đêm xuống nhanh. Gió
đem lại tiếng chân xéo trong lùm cây.
Lennie nói:
- Anh kể tiếp nữa rồi ra sao coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.