CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 15

- Tao định thế này. Có dịp tốt tao kiếm cho mày một con chó con. Chó

con thì mày không còn bóp chết được. Lại còn dễ thương hơn cả chuột nữa.
Mày mặc sức mà vuốt ve .
Lennie không muốn chui vào tròng. Nó cảm thấy nó đang được lợi thế.
- Anh mà chán tôi, anh cứ việc nói ra, tôi sẽ đi vào rừng, tít trên đỉnh đồi
kia rồi tôi sống một mình. Và chẳng ai vứt chuột của tôi đi được nữa.
George dịu giọng:
Lennie ! Đã bảo là tao không chán mày nữa mà. Nói có Trời nghe, chứ
mày sống một mình người ta sẽ tưởng mày là con chó hoang và giết mày
liền. Thôi ở với tao chứ không đi đâu cả. Vong hồn dì Clara không muốn
thấy mày vất vưởng một mình đâu.
Lennie nói, bộ tinh quái:
- Vậy bây giờ anh kể cho tôi nghe như mấy lần trước đi.
- Kể cái gì nhỉ?
- Chuyện thỏ ấy.
George sẵn giọng:
- Mày không làm cha tao được đâu.
Lennie khẩn khoản:
- Anh George ! Anh kể đi ! Tôi van anh mà. Như mấy lần trước ấy.
- Mày thích nghe lắm à. Được tao kể cho mày nghe rồi mình chén sau.
Giọng George trầm hẳn xuống. Hắn kể đều đều như đã thuộc lòng:
- Dân cày như ta đúng là tứ cố vô thân. Ta không có gia đình. Ta không
có nơi nương náu. Làm ở trại này, kiếm được chút ít tiền rồi lại ra tỉnh
phung phí hết... Xong rồi tới trại khác, lại nai lưng ra làm cho tới kiệt sức.
Biết ngày nào mới nở mặt mở mày được.
Mắt Lennie sáng lên:
- Đúng thế! Đúng thế! Và còn hai đứa mình thì sao?
Geroge tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.