CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 17

George thọc con dao vào nắp hộp, nạy ra đưa cho Lennie. Rồi nó mở hộp

thứ hai Nó rút trong túi ra hai cái muỗng, đưa cho Lennie một cái. Ngồi sát
bên bếp lửa, chúng xúc đầy mồm đậu, nhai nhồm nhoàm. Một vài hạt đậu
từ miệng Lennie vãi ra. George nhắc muỗng lên hỏi:
- Ngày mai nếu lão chủ hỏi thì mày trả lời thế nào?
Lennie ngừng nhai và nuốt vội. Nó có chiều suy nghĩ:
- Tôi... Tôi nói là... là…tôi không nói gì hết.
- Hoan hô Lennie ! Cừ lắm ! Mày tiến bộ quá ! Khi nào mua được hai
mẫu đất, nhất định tao phải để cho mày nuôi thỏ mới được, nếu mà mày cứ
được như thế này mãi.
Lennie run người vì đắc chí:
- Tôi nhớ được đấy chứ?
George lại nhấc muỗng lên:
- Bây giờ mày nghe nhé, Lennie, tao muốn mày nhận cái điều này cho kỹ,
mày nhớ được chứ? Trại ở cách đây chừng một phần tư dặm về hướng này.
Mày chỉ việc men theo sông là đến.
- Được mà, tôi nhớ được ! Thì lúc nãy tôi đã chả nhớ là tôi sẽ không nói
với lão chủ rồi thôi?
- Tốt lắm! Nghe tao hao nữa đây! Lennie... nếu chẳng may mày có gây
chuyện lôi thôi như lần trước, mày lập tức tìm chỗ này và nấp vào trong bụi
rậm.
Lennie chậm rãi nhắc lại:
- Nấp vào trong bụi rậm.
- Mày cứ nấp vào trong bụi rậm cho đến khi tao đến kiếm mày. Mày nhớ
chứ hả?
- Nhớ, nhớ chứ! Tôi sẽ nấp vào trong bụi rậm cho đến khi anh tới.
- Nhưng mày nhớ là không được bê bối, nếu không tao sẽ không cho mày
nuôi thỏ nữa đâu.
George ném cái hộp không vào lùm cây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.