CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 21

con dao cạo, cục xà bông, cái lược, một lọ thuốc viên, chai thuốc bóp, cái
vòng da, và hắn lấy mền bọc giường thật cẩn thận. Lão già nói:
- Tôi chắc là ông chủ sắp đến đấy. Thế nào ông ấy cũng cự nự vì sáng
nay không thấy các anh. Sáng nay, ông tới thẳng chỗ bọn này đang ăn và
nói: “Mấy người mới xin làm sao không thấy dẫn mặt tới?” Rồi, ông còn
xài thằng đánh ngựa một mạch nữa.
George vuốt cho thẳng nếp nhăn trên giường rồi hỏi:
- Vì sao mà ông ta lại xài thằng chăn ngựa?
- Hừ, cho các bác hay, thằng chăn ngựa này là một thằng nhọ.
- Nhọ hả?
- Ừ, nhọ. Nó khá lắm. Nó bị ngựa đá vẹo lưng. Khi ông chủ bực bội, ông
chửi nó hoài. Nhưng mà nó cóc cần. Nó đọc sách cả ngày. Nó có khối sách
trong buồng kia.
George hỏi:
- Ông chủ là người thế nào?
- Ông điệu lắm. Thỉnh thoảng ông cũng nổi sung nhưng ông biết điệu
lắm. Cho các bác hay... đêm lễ Giáng sinh ông ta làm gì không? Hừ, ông
đem tới ngay chỗ này một vò uýt ky và hô: “Mần đi anh em ơi, mỗi năm
một lần Giáng sinh thôi mà”.
- Không nói dóc đấy chứ? Cả một vò hả?
- Đúng vậy, cho hay nghen. Trời ơi nhộn ơi là nhộn ! Bữa đó, cho cả
thằng đen tới nữa, cả thằng nhỏ Smitty đánh xe nữa. Nó ghẹo thằng đen
suốt đêm. Nó chơi thằng đen quá xá. Bọn kia không cho nó đá nên thằng
đen mới hơn được. Smitty bảo nếu nó dùng chân đạp được thì nó đã giết
chết thằng đen rồi. Vì thằng đen nó vẹo lưng, cho nên bọn kia không cho
Smitty dùng chân.
Lão già ngưng lại như muốn tận hưởng kỷ niệm cũ.
- Sau đó tụi họ kéo ngay xuống quấy ở Soledad. Tôi thì tôi không đi.
Tuổi tôi thì không thích trò ấy nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.