CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 22

Lennie vừa làm xong giường. Cái then gỗ lại được nhấc lên và cửa mở ra.

Một người thấp, mập hiện ra trên ngưỡng cửa. Ông ta vận một chiếc quần
vải thô xanh, một áo sơ mi hàng nỉ, một chiếc gilê đen không cài khuy và
áo choàng đen. Ông ta thọc hai ngón tay cái vào thắt lưng ở hai bên cái
khóa vuông bằng thép. Đầu đội mũ nỉ nâu cũ, chân đi đôi giày ống gót cao
đóng đinh, dấu hiệu phân biệt với đám người làm công.
Lão già vội liếc mắt nhìn chủ, bước lê về cửa, tay gãi râu và nói:
- Dạ thưa họ vừa tới xong.
Lão bước qua mặt ông chủ rồi ra ngoài.
Người chủ tiến vào trong phòng, đôi chân ngắn tròn bước lật đật.
- Tôi đã bảo với sở Murray and Ready là tôi cần gấp hai người sáng nay
kia mà. Các anh có thẻ giới thiệu đấy chứ?
George kiếm trong túi lấy ra hai tấm thẻ đưa cho người chủ.
Ông chủ nói:
- Cái này đâu phải tại lỗi của sở. Đây này, người ta có viết rõ là các anh
phải đến đây từ hừng sáng để kịp giờ làm việc.
George nhìn xuống chân:
- Lão tài xế xe buýt nó lừa chúng tôi, thành ra chúng tôi phải đi bộ tới
mười dặm đường. Nó nói là đã tới nơi rồi mà thật ra thì còn xa. Chúng tôi
không gặp ai để quá giang tới đây cho kịp sáng nay cả.
Người chủ nheo mắt:
- Sáng nay xe thóc đi mà thiếu mất hai người. Chín giờ thì trễ quá rồi.
Các anh ở đây chờ chuyến chiều vậy..
Người chủ rút ở túi ra cuốn sổ mướn công và mở trang có cài sẵn cây bút
chì. George trừng mắt nhìn Lennie, có ý nhắc nhở và Lennie gật đầu tỏ rằng
y đã hiểu: Người chủ liếm đầu bút chì:
- Anh tên gì?
- Dạ, George Milton.
- Còn anh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.