CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 25

- Tao đinh ninh là mày nhớ đừng nói gì cả. Tao đinh ninh là mày câm cái
họng lại để cho tao lựa lời ăn nói. Suýt nữa là hỏng cả việc.
Lennie dáng thiểu não, nhìn xuống tay.
- Tôi quên, anh George à.
- Phải mày quên. Mày thì lúc nào cũng quên và tao cứ phải lo nhớ mãi
cho mày.
Nó ngồi phịch xuống giường:
- Lão để ý mình rồi đấy ! Giờ thì phải thận trọng, đừng để sơ hở điều gì
nữa. Sau việc này mày câm họng luôn lại chớ?
- Anh George à!
- Mày muốn gì nữa?
- Tôi có hồi nào bị ngựa đá vào đầu đâu, sao anh nói thế?
George nói tàn nhẫn:
- Ngựa đá vào đầu mày hãy còn là phúc. Được vậy, mọi người khỏi phải
tội nợ vì mày.
- Sao anh bảo tôi là em họ anh?
Hừ, tao nói dóc. May mà không phải là thật. Nếu tao là bà con với mày
thì tao đã đi tự vẫn rồi.
Nó bỗng ngừng lại, hước về phía cửa và ngó ra.
-Ê cụ! cụ rình nghe cái gì đó?
Lào già từ từ bước vào. Tay lão cầm cái chổi. Một con chó bẹc giê già lết
theo sau, mõm xám, mắt trắng dã và mù.
Con chó nặng nhọc lê khấp khểnh tới một góc buồng và nằm xuống, rên
khừ khừ. Rồi nó liếm bộ lông xám ghẻ, lở.
Lão già đợi cho con chó nằm xong mới trả lời; Tôi có nghe gì đâu. Tôi
đứng ở bóng mát để gãi cho con chó một chút. Tôi vừa mới quét nhà cầu
xong.
George nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.