CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 36

ái tình, người ta cũng hoàn toàn tin cả. Đó là Slim. người đánh xe. Khuôn
mặt chữ điền và không có dấu vết gì về tuổi tác. Có thể đoán hắn ba mươi
tuổi. cũng có thể năm mươi tuổi. Hắn rất tinh, nghe nửa lời đã hiểu rồi. Lối
nói chậm rãi của hắn hàm súc ẩn ý, không phải chỉ là tư tưởng suông mà
còn gây được nhiều niềm thông cảm sâu sắc.
Tay hắn lực lưỡng mà thon, khoa lên một cách mềm dẻo như một cô đồng
trong điện mẫu.
Hắn sửa chiếc mũ nhăn nheo, làm một đường rẽ phía giữa và đội lên đầu.
Hắn nhìn hai người trong phòng một cách nhân hậu. Hắn nói, giọng ưu ái:
- Phía ngoài nắng như đốt. Vào đây hoa mắt chả thấy gì hết. Các bác vừa
mới đến à?
George trả lời:
- Vâng chúng tôi vừa mới đến.
- Các bác vào kíp lúa mạch chứ.
- Ông chủ bảo thế.
Slim ngồi xuống một chiếc thùng, phía bên kia bàn, đối diện với George.
Hắn nhìn ngược các quân bài trải trên bàn. Hy vọng các bác sẽ làm trong
kíp tôi.
Giọng hắn rất hiền hậu.
- Trong kíp tôi có hai cha ngốc, đến nỗi không nhận ra bao nào là bao lúa
mạch nữa. Hai bác có làm qua lúa mạch rồi chứ.
- Làm quá đi rồi! - George trả lời - Tôi thì không có gì đáng khoe nhưng
thằng vâm kia, một mình nó gánh bằng hai người thường.
Lennie từ nãy nhìn hai người nói chuyện, mỉm cười đắc chí khi George
khen. Bằng mắt, Slim biểu đồng tình lời khen của George. Hắn cúi xuống
bàn, lấy tay bật góc một quân bài của George để ngoài.
- Hai bác đi chung với nhau à?
Hắn nói bằng một giọng thân mật, quyến rũ người ta thổ lộ tâm can.
nhưng cũng đồng thời có chiều dè dặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.