CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 39

Lennie lăn khỏi giường và đứng dậy, cả hai đi ra cửa. Vừa lúc họ tới cửa ,

Curley xồng xộc bước vào. Hắn hỏi giận dữ
- Tụi bay có thấy người đàn bà nào vào đây không?
- Hình như có cách đây chừng nửa giờ.
- Nó đến đây làm cái khỉ gì?
George đứng im, ngắm anh chàng bé nhỏ đang nổi giận.
Hắn trả lời với một giọng hỗn xược:
- Cô ả nói... cô ả đi kiếm cậu.
Curìey hình như mới nhận rõ ra George lần thứ nhất. Hắn ném vào
George một cái nhìn nẩy lửa, ước lượng, xét đoán sức lực của George,
ngắm nghía thân hình đều đặn của George. Cuối cùng hắn hỏi:
- Thế cô ấy đi về phía nào?
George nói:
- Tôi không biết, tôi không để ý nhìn cô ta đi lối nào.
Curley nhìn George hằn học rồi quay mình lại, chuồn thẳng ra cửa.
George nói.
- Lennie à, mày không biết chớ tao sợ là chính tao rồi cũng có chuyện lôi
thôi với thằng khùng này. Bộ mặt nó tao tiêu không được. Thôi đi. Mẹ kiếp,
nhanh lên không thì hết nhẵn.
Chúng bước ra ngoài. Mặt trời chỉ còn là một vạch mỏng dưới cửa sổ. Xa
xa, người ta có thể nghe tiếng chén bát va chạm nhau.
Một lát sau con chó già khập khễnh đi vào chỗ cánh cửa để mở. Nó nhìn
bên phải, bên trái với đôi mắt lờ đờ gần như mù tịt. Nó hít hơi rồi gối đầu
lên cẳng. Curley lại hiện ra trên ngưỡng cửa và nhìn vào trong phòng.
Con chó ngẩng đầu lên nhìn, khi Curley thình lình biến mất, cái đầu xám
của nó lại rơi xuống sàn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.