CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 45

- Ờ đúng như trẻ con vậy. Mà nó cũng chẳng khôn ngoan gì hơn một đứa

con nít, chỉ trừ nó khỏe như vâm thôi. Tôi đánh cuộc là đêm nay nó không
ngủ trong này đâu Nó ngủ dưới kia kìa, trong chuồng ngựa, ngay sát ổ chó
ấy. Nhưng thôi... mặc xác nó. Nó không thể làm gì bậy bạ ở dưới đó đâu.
Màn đêm gần như buông phủ xuống hoàn toàn. Lão Candy, người làm
tạp dịch, bước vào và tiến thẳng đến giường. Con chó già bước theo nặng
nhọc!
- Chào bác Slim, bác George. Hai bác không chơi ném móng ngựa à?
Slim nói:
- Chiều nào cũng chơi chán lắm. Candy tiếp:
- Có bác nào còn chút uýt ký không. Tôi bị đau bụng đây.
Slim nói:
- Làm gì có. Nếu có thì tôi đã nhấm nháp chơi, chẳng chờ đau bụng gì cả.
Candy nói:
- Tôi đau bụng quá. Cứ ăn củ cải là bị. Trước khi ăn, tôi đã tính thế nào
cũng bị rồi.
Từ ngoài sân tối om, gã Carlson to lớn đi vào. Hắn đi thẳng về phía cuối
buồng và bật ngọn đèn có chụp ở đằng kia. Hắn nói:
- Trong này tối hơn cả âm ty. Trời, thằng đen nó ném móng ngựa cừ quá!
Slim nói:
- Nó thì cừ rồi.
Carlson nói:
- Khỏi nói! Với nó thì đừng có hòng mà thắng.
Nó ngừng lại hít hơi, vừa hít vừa hạ tầm mắt xuống con chó già.
- Trời, con chó hôi quá. Tống nó ra ngoài đi, cụ Candy à? Không thấy cái
gì hôi hơn là mùi con chó già. Đuổi nó ra thôi.
Candy lăn ra phía mép giương. Lão chìa tay vuốt ve con chó già và chống
chế:
- Tôi ở với nó lâu quá rồi thành ra chẳng thấy mùi gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.