CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 49

- Cho tôi xem một chút.
Whit lật tờ báo, chỗ bức thư, nhưng không để ai cầm cả. Gã lấy ngón tay
trỏ chỉ vào bức thư. Rồi gã cẩn thận để tờ báo lên trên mặt thùng. Gã nói:
- Không hiểu thằng Bill đã đọc thấy chưa? Nó cùng làm với tôi ở ruộng
đậu. Hai đứa tôi đều lái máy bừa. Bill nó tốt lắm.
Carlson không để cho câu chuyện làm lãng trí. Nó vẫn ngắm con chó già.
Candy nhìn Carlson bối rối. Cuối cùng Carlson nói:
- Cụ mà chịu, thì tôi làm cho nó hết khổ ngay tức thì. Nó chết là hết
chuyện. Nó thân tàn ma dại quá rồi. Nó không ăn được, lại còn mù lòa, mà
bước đi mỗi bước lại nhức nhối đau đớn.
Candy nói với chút ít hy vọng:
- Nhưng bác đâu có súng.
- Khỏi lo. Tôi có khẩu Luger. Nó không đau đâu mà.
Candy nói:
- Để mai vậy. Đợi tới mai xem.
Carlson nói:
- Ích gì đâu.
Hắn đi về phía giường, lôi cái sắc để dưới gầm. Và lấy ra khẩu súng
Luger.
- Làm phứt đi cho rồi. Đâu cũng thối chết thế này làm sao mà ngủ được.
Hắn nhét khẩu súng phía sau.
Candy nhìn chằm chằm Slim, hy vọng gã có phản đối gì chăng. Nhưng
Slim im lặng. Candy thất vọng, cuối cùng lão khẽ nói:
- Được rồi... Đem nó đi.
Lão không dám nhìn con chó nữa. Lão nằm dài ra giường, khoanh tay
dưới đầu và ngắm trần nhà.
Carlson lôi trong túi ra một cái dây tròng. Hắn cúi xuống và luồn sợi dây
qua cổ con chó. Tất cả mọi người, trừ lão Candy, đều nhìn hắn. Hắn nói dịu
dàng:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.