CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 58

- Ờ, phải. Bác ta cầm một hũ dầu, và một cái cọ. Không biết bác ta định
làm gì.
- Mày chắc là cô ả không vào đó chứ, như là bữa nay cô ả tới đây này.
- Không, cô ả không vào mà.
George thở dài:
- Thà là đến ngay một nhà chứa nhậu cho say lại vừa xả cho bớt nóng
máy mà không rắc rối gì ! Hơn nữa, lại còn biết chắc là tốn bao nhiêu ! Còn
đối với những thứ cạm bẫy này thì cứ sẵn sàng mà vào ngồi khám.
Lennie chăm chú nghe một cách khâm phục, nó hơi máy môi cho yên trí
là không bị lãng câu chuyện. George tiếp:
- Lennie này, mày nhớ Andy Cushman chứ? Nó đi học ở trường làng ấy
mà..
- Có phải mẹ nó vẫn làm bánh xèo cho tụi trẻ con ăn không.
- Ừ, phải đấy. Khi có cái gì ăn thì mày nhớ hay lắm.
George xem xét kỹ lưỡng ván bài. Nó xếp lá xì dách lên dãy cuối cùng và
lá hai, lá ba, lá bốn. George nói:

- Hiện giờ Andy nó ở San Quentin(

[3]

), cũng tại vì một con điếm đấy.

Lennie gõ ngón tay lên bàn:
- Anh George!
- Gì?
- Anh Goerge, chừng bao lâu mình mới mua được căn nhà nhỏ, mình
sống như chủ trại... và còn nuôi thỏ nữa?
- Tao chưa rõ. Trước hết phải kiếm chút tiền đã. Tao có biết một khu đất
nhỏ mình có thể tậu được khá rẻ, nhưng người ta đâu có cho không.
Lão già Candy từ từ xoay mình lại. Mắt lão mở thao láo.
Lão nhìn George chăm chú.
Lennie nói:
- Anh George, anh kể cho nghe về cái trại ấy đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.