CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 64

- Anh George à.
- Hả?
- Anh George à, đáng lẽ tôi phải tự tay giết con chó mới phải. Tôi không
nên để cho người ta giết nó.
Cửa mở, Slim bước vào, theo sau là Curley, Carlson và Whit. Slim, tay
đen đầy dầu hắc, vẻ giận dữ. Curley bám vào cùi chỏ gã. Curley nói:
- Tôi đâu muốn làm mất lòng anh. Tôi chỉ hỏi qua anh vậy thôi.
Slim nói:
- Hừ, chết là lúc nào cũng nghe cậu hỏi hoài. Tôi ngấy quá rồi. Nếu cậu
không dạy được bà vợ yêu quý của cậu thì tôi làm sao được bây giờ? Cậu
đừng quấy tôi chứ.
- Tôi đã hết sức nói là tôi không cố ý làm anh giận. Tôi tưởng là anh có
thấy nhà tôi cũng nên.
Carlson lên tiếng:
- Sao cậu không bảo vợ cậu ở ngay nhà, phải hơn không? Cứ để cô ta lân
la như vậy ở khắp các dãy. rồi chẳng mấy chốc mà có chuyện, mà rồi cậu
chẳng làm khỉ gì được thiên hạ đâu.
Curley quay phát về phía Carlson:
- Mày muốn yên thân làm ơn thì đừng xen vô chuyện người khác.
Carlson cười rộ:
- Đĩ mẹ đồ khùng. Mày định đoạ già Slim nhưng không nổi. Mày bị Slim
nó chơi lại. Mày nhát như cáy. Mày có đánh bốc giỏi nhất xứ, tao cũng
chẳng ngán chút nào. Mày cứ đụng vào tao xem, tao đánh cho hộc máu
mồm ngay tức khắc.
Candy hùa vào thích thú. Lão nói chán ghét:
- Mẹ! Thoa kem với lại mang găng !
Curley gườm gườm nhìn lão, rồi mắt hắn hướng về Lennie lúc đó đang
mỉm cười, thích thú nghĩ đến cái trại của nó. Curley sấn lại gần Lennie như
chó dữ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.