CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 87

V

Ở một góc trại ngựa rộng lớn người ta chất một đống rơm mới cắt và trên
đống rơm là một cái neo bốn răng treo ở con ròng rọc. Đống cỏ đổ xuôi về
phía đầu kia như một sườn núi và hãy còn một khoảng trống để dành chỗ
chứa rơm mùa tới. Ở mỗi bên là các máng cỏ và qua những chấn song, lố
nhố đầu ngựa.
Hôm ấy là chiều chủ nhật. Đàn ngựa nghỉ ngơi đang nhấm một vài cọng
cỏ khô còn lại, chúng dậm chân, gặm vào thành gỗ máng cỏ và lắc bộ dây
cương kêu loảng xoảng. Mặt trời chiếu lọt qua các khe tường và chiếu
những vạch sáng lên đống rơm. Tiếng ruồi bay vo ve trong không khí, thứ
vo ve uể oải ban trưa.
Phía ngoài, thấy tiếng móng ngựa đập lên tấm sắt kêu chát chúa và tiếng
người chơi cổ võ, chế nhạo. Nhưng trong chuồng ngựa vạn vật đều rì rầm,
uể oải và nóng bức.
Chỉ có một mình Lennie trong trại ngựa bên phía trống chưa chất rạ. Hắn
đang ngồi trên nền rơm, bên cạnh một két đựng hàng để dưới một cái máng.
Hắn nhìn con chó chết gục nằm trước mặt. Lennie ngắm nghía hồi lâu, chìa
bàn tay to lớn ra vuốt ve, vuốt từ đầu mõm đến cuối đuôi con chó.
Lennie nói nhỏ nhẹ với con chó:
- Tại sao mày lại chết dễ ợt vậy? Mày đâu có bé bỏng gì như con chuột?
Tao đâu có tung mày mạnh tay lắm cho cam.
Nó nhích cái đầu con chó con lên và nhìn vào mặt, nói:
- Bây giờ anh George mà biết mày chết thì ảnh không cho tao nuôi thỏ
nữa đâu.
Nó đào một vũng nhỏ, đặt con chó xuống, vùi rơm lên để giấu. Nhưng nó
không thể rời mắt khỏi cái mô nhỏ mới đắp. Nó nhủ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.