CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 90

- Cái gì mà anh che kín lên thế?
Tức thì, tất cả nỗi niềm đau khổ của Lennie lại nổi dậy.
Hắn buồn bã:
- Con chó của tôi. Con chó của tôi đấy mà. Rồi, vung tay một cái, nó hất
hết đống cỏ phủ ở trên. Ả kêu lên:
- Mà nó chết rồi kìa!
- Nó yếu quá. Đang giỡn với nhau... thì nó cắn đùa tôi...Và tôi cũng cắn
đùa nó... tôi... tôi lỡ tay. Vậy là nó chết.
Ả an ủi:
- Thôi ăn thua gì. Con chó con ấy mà. Kiếm một con khác dễ ợt. Chó thì
không thiếu gì ở vùng này.
Lennie phân trần một cách thiểu não:
- Có phải vì con chó đâu, nhưng từ giờ, anh George sẽ không cho tôi nuôi
thỏ nữa kia.
- Sao vậy?
- À bởi vì anh đã nói là nếu tôi còn làm điều chi bậy bạ là ảnh thôi không
cho nuôi thỏ nữa.
Ả xán lại gần nó và nói giọng mơn trớn:
- Đừng có sợ nói chuyện với tôi. Nghe tụi chúng đang rống ở dưới kia.
Đánh cuộc những bốn đồng đấy. Chưa xong, tụi chúng chưa yên đâu.
Lennie nói dè dặt:
- Anh George mà bắt gặp tôi nói chuyện với cô, ảnh rầy tôi cho mà xem,
ảnh đã dặn rồi mà.
Ả nói, mặt giận dữ:
- Hừ, tôi có bậy bạ gì đâu? Tôi không có quyền nói chuyện nói trò sao?
Chúng coi tôi là cái thứ gì chứ? Anh là người tử tế mà. Sao tôi không thể
nói chuyện với anh chớ. Mà tôi đâu có hại anh.
- À, là vì anh George bảo rằng cô sẽ gây chuyện lộn xộn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.