CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 91

- Ui cha? Chuyện lộn xộn gì chớ? Không có mống nào thèm đoái hoài tới

cuộc đời của tôi ở đây hết. Anh tin tôi đi, tôi không quen được với lối sống
như vậy đâu. Lẽ ra tôi có thể trở nên một người có tên có tuổi chớ.
Ả tiếp với một giọng buồn bã:
- Mà cũng chưa chắc là tôi đã chịu thất bại luôn ở xó này đâu.
Rồi những lời từ miệng ả cứ tuôn ra một cách thích thú say mê như sợ
người nghe biến mất đi. Ả nói:
- Tôi ở Salinas. Khi tới đó tôi hãy còn bé. Rồi một hôm, có một đoàn hát
qua tỉnh và tôi quen với một tài tử. Có anh chàng bảo tôi có thể gia nhập
đoàn. Nhưng mẹ tôi không chịu. Vì tôi mới đúng mười lăm tuổi. Nhưng ảnh
lại bảo có thể được Nếu hồi đó theo đoàn hát anh xem tôi đã không phải
sống như thế này.
Lennie vuốt ve con chó con. Nó giảng giải:
- Tụi này sắp có một cái trại nhỏ... và nuôi thỏ.
Ả tiếp tục câu chuyện nói nhanh khiến nó không kịp ngắt quãng:
- Một bận khác, tôi gặp một anh chàng trong ngành điện ảnh. Tôi đi nhảy
với ảnh ở vũ trường Riverside. Ảnh bảo ảnh sẽ dìu dắt tôi đóng phim, ảnh
bảo là tôi có thiên tài đóng xi nê. Ngay khi trở về Hollywood, ảnh hứa sẽ
viết thư cho tôi. Ả nhìn sát Lennie để xem có làm hắn xúc động chăng.
Ả nói:
- Chẳng bao giờ tôi nhận được bức thư ấy cả. Tôi chắc là bà già xoáy đi
rồi. Hừ, tôi không thể chôn chân mãi nơi xó xỉnh ấy chẳng đưa tôi tới đâu
cả, chẳng làm nên tên tuổi gì cả và họ lại còn ăn cắp cả thư từ của tôi nữa.
Tôi có hỏi bà già là có phải bà đã lấy cắp bức thư ấy không và bà trả lời
không. Tức thì tôi lấy Curley liền. Tôi gặp hắn đúng chiều hôm ấy, ở vũ
tường Riverside.
Ả hỏi:
- Anh nghe tôi đấy chứ?
- Nghe, nghe chớ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.