CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 92

- Tôi chưa kể chuyện này cho ai nghe cả. Có lẽ cũng không nên nói ra.

Tôi không yêu Curley. Y mèng lắm.
Để tâm sự với Lennie, ả xán lại gần và ngồi xuống bên nó:
- Lẽ ra tôi có thể đóng xinê và tha hồ ăn diện... đủ các áo quần đẹp mà
các nữ tài tử vẫn diện. Và lẽ ra tôi có thể ở trong các khách sạn lớn và người
ta tranh nhau mà chụp hình tôi. Buổi ra mắt cuốn phim, tôi sẽ được mời đi
xem, nói trong rađiô mà không tốn một đồng nào bởi vì tôi diễn xuất mà.
Và còn tha hồ áo quần đẹp mà tài tử họ vẫn mặc. Bởi vì anh chàng bảo tôi
có khiếu tài tử.
Ả ngước mắt nhìn Lennie và ướm khoa tay để chứng tỏ rằng ả có thể diễn
xuất như ai. Các ngón tay ả uốn theo chiều cổ tay, ngón tay út tách riêng ra
một cách kênh kiệu.
Lennie thở dài não nuột. Bên ngoài có tiếng móng ngựa chạm lên tấm
kim khí và những tiếng hoan hô nổi lên. Vợ Curley nói:
- Cha nào tung trúng tấm sàn thép rồi đấy.
Ánh sáng thay đổi theo mặt trời xuống thấp và những tia nắng leo lên
tường, chiếu xuống máng cỏ và trên đầu đàn ngựa.
Lennie nói:
- Hay tôi đi vứt con chó này ra ngoài cái đã, anh George đâu thấy được.
Và như thế, tôi lại được nuôi thỏ đâu có bị la rầy nữa.
Vợ Curley hét lên, giận dữ:
- Bộ anh không biết chuyện gì khác ngoài chuyện thỏ nữa sao?
Lennie kiên nhẫn giảng giải:
- Tụi này sắp mua một cái trại nhỏ mà. Có nhà và vườn. Phần việc tôi là
lấy một cái bao đi cắt cỏ linh lăng đem về cho thỏ ăn.
Ả hỏi:
- Vì sao mà anh khoái thỏ dữ vậy?
Lennie phải nghĩ một hồi trước khi tìm được một kết luận.
Nó cẩn thận xán lại gần ả, gần như sát hẳn vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.