CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 93

- Chả là tính tôi ưa mân mê cái gì xinh xắn. Có một hôm đi chợ phiên, tôi
thấy một lô thỏ lông dài ấy. Chúng xinh lắm kia, xinh lắm. Nhiều khi, tôi
man mê cả chuột, nhưng chỉ khi nào tôi không kiếm được cái gì khác hơn
thôi.
Vợ Curley hơi nhích lùi một chút. Ả nói:
- Đúng là anh khùng rồi.
Lennie giảng giải thật cẩn thận:
- Đâu có, tôi đâu có khùng. Anh George bảo là tôi không có khùng. Tôi
khoái vuốt ve những cái gì xinh xắn, cái gì thật mềm mại đấy thôi.
Ả hơi vững tâm trở lại. Ả nói:
- Ai cũng vậy mà. Ai cũng thích vậy. Tôi ý à, tôi thích sờ vào nhung lụa.
Anh có thích sờ vào nhung không?
Lennie cười khúc khích vui vẻ. Thích thú như kêu lên:
- Trời khỏi nói à! Hồi đó tôi lại chả có một miếng ấy à! Có một bà cho
tôi, dì Clara tôi ấy mà. Bà cho tôi một miếng to chừng này nè, ờ gần bằng
vậy đó. Uớc gì có được miếng nhung như vậy, liền ngay bây giờ ha.
Mặt nó sa sầm:
- Tôi đánh mất rồi. Lâu lắm tìm không thấy nữa.
Vợ Curley chế giễu:
- Anh khùng thiệt. Nhưng mà anh lại hiền lành. Giống như một thằng con
nít to xác. Nhưng mà anh nói chuyện đó đúng lắm. Lúc nào chải đầu, tôi
cũng vuốt các sợi tóc bởi vì nó mềm như tơ ấy.
Để chứng tỏ ả làm như thế nào, ả đưa các ngón tay vuốt lên đầu. Ả nói
tiếp một cách khoan nhã:
- Nhiều người tóc thô và cứng lắm kia, như Curley chẳng hạn. Tóc hắn
cứ như dây thép ấy. Nhưng tóc tôi thì nhỏ sợi lại mềm mềm là. Bởi vì tôi
chải luôn luôn đấy. Như vậy mới làm tóc nhỏ được. Đây nè... sờ coi, đúng
chỗ này nề .
Ả cầm lấy tay Lennie và đặt lên đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.