CỦA CHUỘT VÀ CỦA NGƯỜI - Trang 97

- Cụ kiếm tôi làm gì vậy?
Candy đưa tay chỉ vợ Curley. George nhìn hỏi:
- Ả ta làm sao vậy?
Hắn tiến lại gần rồi thốt kêu như Candy “Trời!”. Hắn quỳ xuống bên ả.
Hắn áp tay lên ngực. Và khi hắn cả quyết đứng lên, chậm chạp, nặng nhọc.
mặt hắn cau lại, cứng như gỗ và mắt cũng nghiêm nghị.
Candy hỏi:
- Thằng nào vậy?
George nhìn lão lạnh lùng hỏi:
- Cụ không nghi cho ai à?
Và Candy nín thinh. George nói, bối rối:
- Đáng lẽ tôi phải đề phòng chuyện này rồi. Nhưng mà từ trước tôi chỉ sợ
trong lòng vậy thôi.
Candy hỏi:
- Bây giờ phải làm sao George à? Làm gì bây giờ?
George im lặng một hồi lâu không trả lời.
- Tôi tính... mình phải... báo cho mọi người biết. Tôi tính mình phải đi
kiếm ngay nó để nhốt lại. Không thể để nó trốn được. Khốn khổ, nó sẽ chết
đói ở trên đó!
Rơi hắn cố trấn tĩnh:
- Nếu mình nhốt nó được, có lẽ là phúc cho nó.
Candy hăng máu nói:
- Đừng để nó trốn thoát. Bác không biết thằng Curley đấy. Chứ Curley
muốn nuốt sống thằng này cho xem. Thằng Curley là nó giết liền.
George nhìn cặp môi Candy. Sau cùng nó nói:
- Ờ cụ nói phải đấy, Curley nó tìm cách giết liền. Tụi kia cũng vậy.
Rồi hắn lại nhìn vợ Curley. Rồi, Candy nói ra sự lo ngại lớn nhất của lão :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.