CUỘC ĐỜI TÔI MỘT TRĂM GIỜ VỚI FIDEL CASTRO - Trang 102

mù. Đó là năm 1938, ngay trước khi những cuộc bầu cử quốc hội diễn ra.
Họ gửi tôi tới nhà một nhà buôn ở Santiago, một người đàn ông tên là
Mazorra, ông chủ của một cửa hàng tên là La Muneca. Ông ấy cũng là một
dân gốc xứ Galicia và lấy vợ là một phụ nữ người Santiago, tên là Carmen
Vega, một phụ nữ lai to lớn như hộ pháp có bố da trắng và mẹ là người da
đen, có lẽ bà ấy phải to lớn gấp đôi chồng mình, mặc dù trong thực tế bà ấy
chẳng bao giờ bắt nạt hay quát nạt chồng... Đừng có bao giờ đùa cợt hay
trêu ngươi cái ông người Galicia bé nhỏ ấy, và một khi ông ấy cầm cái dép
đi trong nhà lên thì y như rằng có người phải ăn đòn và thể nào cũng có
chuyện ầm ĩ trong nhà. Ông ấy không phải là mẫu người dễ bị người khác
coi thường. Như tôi nói, ông ấy có một cửa hàng bán quần áo, Dona
Carmen là vợ hai của ông ta. Bà ấy đã có một đứa con riêng với người
chồng trước, và đến thời điểm này thì anh chàng con riêng đó suốt ngày bận
bịu với chiến dịch vận động tranh cử vào nghị viện cho một bác sĩ nhi khoa
vì ông này đã hứa sẽ dành cho anh ta một công việc nào đó, bà ta cũng có
một người con trai khác với ông Mazorra, tên là Martincito, khi ấy anh ta
đang học để trở thành một phi công dân sự, ở tận Mỹ.

Rồi một hôm chính trong giai đoạn đó đã xảy ra tai nạn không may.

Chiếc máy bay luyện tập đã bị trục trặc, anh con trai của ông bà đã nhảy ra
ngoài với một cái dù, họ lập tức liên lạc với người bố của anh ta, ông có thể
hình dung câu chuyện như thế nào rồi đấy... Ngoài ra còn có một cô con gái,
tên là Riset, cô này mới học năm thứ ba trong trường trung học - lúc nào cô
ấy cũng diện một chiếc váy màu xanh nước biển với ba dải băng trắng tinh.
Cô này cũng là con chung của hai ông bà Don Martin và Dona Carmen, một
cô gái da nâu vô cùng xinh đNp. Tôi phải lòng cô ấy ngay lập tức. Ở cái
tuổi đó cậu bé nào cũng có thể thầm yêu trộm nhớ một cô gái lớn hơn mình
- có thể là cô giáo, hoặc một cô nàng nào đó sống cùng phố, tóm lại là gần
như bất kỳ cô gái nào trông xinh xắn một chút. Nhưng thôi, tôi sẽ không nói
thêm gì về chuyện này đâu... Chúng ta đang nói về chính trị đúng không
nhỉ? Đó cũng là nơi lần nổi loạn cuối cùng trong thời thơ ấu của tôi diễn ra.

Chống lại cái ông nhà buôn đó?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.