DẠ KHÚC- NĂM CÂU CHUYỆN VỀ ÂM NHẠC VÀ ĐÊM BUÔNG - Trang 176

DẠ KHÚC: NĂM CÂU CHUYỆN

DẠ KHÚC: NĂM CÂU CHUYỆN

VỀ ÂM NHẠC VÀ ĐÊM BUÔNG

VỀ ÂM NHẠC VÀ ĐÊM BUÔNG

Kazuo Ishiguro

Kazuo Ishiguro

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Chương 24

Chương 24

Đã là lần thứ ba chúng tôi chơi bản nhạc phim Bố già từ sau bữa trưa, và

tôi đang lia mắt qua các du khách ở bên kia piazza xem liệu bao nhiêu
người đã có mặt từ lần chơi trước. Nói chung thì nếu phải nghe bài tủ nào
đó quá một lần khách cũng không thấy vấn đề gì, nhưng anh không thể làm
vậy quá thường xuyên vì họ sẽ ngờ anh không có một vốn tiết mục ra hồn.
Thường thì vào khoảng này trong năm, lặp lại chương trình cũng không
sao. Khi thu chớm đến trong gió cộng thêm cái giá cắt cổ cho mỗi cốc cà
phê đủ đảm bảo lượng khách luân chuyển khá đều. Tóm lại, đấy là lý do
khiến tôi đang chăm chú từng khuôn mặt trong quảng trường và tôi đã bắt
gặp Tibor vì thế.

Cậu ta đang giơ tay vẫy và ban đầu tôi nghĩ là vẫy chúng tôi, nhưng rồi

nhận ra cậu chỉ tìm cách gọi bồi bàn. Trông cậu già hơn, và đã lên cân,
nhưng cũng không khó nhận ra. Tôi thúc một cú nhẹ vào Fabian đang đứng
phong cầm ngay bên và hất đầu về phía chàng trai trẻ, dù lúc ấy không thể
rời tay khỏi cây saxophone để chỉ tận nơi được. Đấy là lúc tôi nhận ra, sau
khi nhìn một vòng ban nhạc, rằng ngoài tôi và Fabian, không còn ai ở lại từ
đội hình mùa hè năm chúng tôi gặp Tibor.

Đồng ý, ngày đó cách nay đã bảy năm rồi, nhưng đấy vẫn là một cú sốc.

Đã quen chơi cùng nhau ngày lại ngày, anh bắt đầu coi ban nhạc cũng như
gia đình, những thành viên khác như là anh em. Và nếu đôi khi có người
chuyển đi, anh muốn nghĩ rằng họ sẽ luôn giữ liên lạc, sẽ gửi thiếp về từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.