DẠ KHÚC- NĂM CÂU CHUYỆN VỀ ÂM NHẠC VÀ ĐÊM BUÔNG - Trang 46

“A ha. Ray đã nhìn ra ánh sáng rồi, phải chăng?”

“Phải, có lẽ là thế.”

“Nhưng có sao đâu? Không có gì thay đổi, tuyệt đối không có gì, chuyện

tôi muốn nhờ cậu ấy.” Bây giờ mắt cậu ta lại dâng nước. “Cậu có nhớ
không, Ray, ngày xưa Emily luôn nói rằng cô ấy tin tưởng tôi? Cô ấy nói
thế suốt nhiều năm ròng. Em tin tưởng anh, Charlie, anh có thể lên đến đỉnh
cao, anh có tài thực sự. Cho đến cách đây ba, bốn năm, cô ấy vẫn còn nói
thế. Cậu có biết nó thành ra nhức óc đến thế nào không? Tôi làm ăn ổn
thỏa. Tôi vẫn đang làm ăn ổn thỏa. Cực kỳ tốt đẹp. Nhưng cô ấy cứ nghĩ tôi
phải thành… Chúa trời ơi, thành tổng thống toàn thế giới hay gì đó, mẹ nó!
Tôi chỉ là một gã bình thường đang làm ăn ổn thỏa thôi. Nhưng cô ấy không
chịu hiểu thế. Đấy là cốt lõi của vấn đề, cốt lõi của mọi thứ đã đi xuống
dốc.”

Cậu ta bắt đầu bước chầm chậm dọc hè phố, chìm đắm trong suy nghĩ.

Tôi hối hả quay lại lấy va li mà kéo nó theo trên bánh xe. Phố còn khá đông
nên tôi vất vả mới bắt kịp cậu ta mà không khiến va li đâm sầm vào những
khách bộ hành khác. Nhưng Charlie cứ bước đều đều, không để ý đến khó
khăn của tôi.

“Cô ấy nghĩ tôi đã buông thả mình,” cậu ta vẫn nói. “Nhưng đâu có thế.

Tôi vẫn đang làm ăn phát đạt. Chân trời tít tắp là một điều tốt đẹp khi anh
còn trẻ. Nhưng đến tuổi này rồi thì anh phải… anh phải có được một góc
nhìn mới. Câu đó cứ mòng mòng trong đầu tôi mỗi lần cô ấy rầy rà đến
mức không chịu nổi. Góc nhìn mới, cô ấy cần góc nhìn mới. Và tôi cứ nhắc
đi nhắc lại với mình, nhìn xem, tôi đang làm ăn phát đạt. Nhìn sang bao
nhiêu người khác xem, những người quen hẳn hoi. Nhìn Ray xem. Nhìn
xem nó đang biến đời nó thành cái ổ lợn thế nào. Cô ấy cần góc nhìn mới.”

“Thế nên cậu mới quyết định mời tôi đến đây. Đóng vai ngài Góc Nhìn

Mới.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.