ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 190

chắn không còn hi vọng nhưng thông báo khôi phục công tác thì khả năng
tương đối lớn.”

“Cám ơn anh, Tư Không.” Hồi lâu, âm thanh của cô từ trong ngực anh

vang lên “Bất luận kết quả như thế nào, anh đều đã lấy ân tình để giúp em.”

“Sáng nay, lúc ở studio, đột nhiên em có cảm giác,” Cô vừa nói vừa chui

từ trong ngực anh ra, ngẩng đầu nhìn anh, thần sắc bình tĩnh “Em thực sự
rất nhỏ bé, mà ở trong làng giải trí này, còn thuộc loại nhỏ bé nhất.”

Cô vô lực để có thể giúp Lâu Dịch, bởi vì chính việc bảo vệ bản thân

mình còn thấy khó khăn.

So với những nghệ sĩ khác, cô vẫn kém hơn rất nhiều, tiếp nhận ánh mắt

của người khác đều thiếu sự tôn trọng, sùng bái, huống chi, cũng giống như
đối với Mục Hi, người đứng đầu công ty đại diện, cô cũng chỉ có thể nhẫn
nhịn.

“Ba mẹ em, anh trai em đều hỏi em, bọn họ có thể cho em cuộc sống

không lo không nghĩ cả đời, tại sao nhất định phải mạo hiểm vào nơi nguy
hiểm, nơi mà lòng người cũng bị thay đổi, nhất định phải ở chỗ này chịu uất
ức một mình”

Cô nói chậm rãi, từng câu từng chữ “Em cũng hỏi mình rất nhiều lần,

cũng đã từng nghĩ đến sẽ buông tha, nhưng là, mỗi khi đến cuối cùng em lại
nghĩ.”

“Cuộc sống luôn luôn phải thử nghiệm một số chuyện, không đi đường

tắt, trải qua đau khổ, khó khăn để đạt được thành công. Như vật mới cảm
thấy mình được sống. Huống chi bây giờ, em đã không còn đường lui nữa,
chỉ nghĩ tốt hơn là nên đứng ở bên cạnh anh.”

Bóng đêm yên tĩnh, lời nói của cô vang lên bên tai, từng chữ từng chữ

như rót vào tim anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.