ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 234

Không hổ là người đảm đương trọng trách đào tạo diễn viên, thiên phú,

năng lực, kinh nghiệm,…. Mục Hi đều không thiếu một điều.

Cô nghe anh ta phân tích, lần đầu tiên cảm thấy có người, trừ Tư Không

Cảnh ra, đáng để cô khâm phục.

Có tài mà kiêu, anh ta thật sự có tư cách này.

“Cám ơn,” Mục Hi diễn giải xong phân cảnh tiếp theo, cô nhìn anh ta

cười cười “Mặc dù con người anh… không thể nhìn thấu, tính tình thì kỳ
quái, lời nói thì độc ác, nhưng thực sự vẫn cảm ơn anh.”

Hai người đi ra, trên đường trở về quán rượu, ánh mắt sâu thẳm của anh

ta nhìn cô, hồi lâu mới lên tiếng “Người con gái không dùng những lời lẽ
tốt đẹp đánh giá về tôi, cô là người thứ hai.”

“A! Đã từng có người khơi dòng, chẳng lẽ là người yêu của anh?” Lá

gan của cô lớn hơn, trêu chọc anh ta.

Mục Hi không trả lời, chẳng qua là trầm mặc không tiếng động đi trước.

Có thể là do ban đêm thanh tịnh, cũng có thể vì cơ thể đã khỏe hơn một

chút, lúc này, Phong Hạ cảm thấy cả người nhẹ nhõm đi không ít.

Cũng tê liệt không muốn suy nghĩ đến việc Tư Không Cảnh biết cô

không khỏe mà tại sao lâu như vậy còn không đến trường quay.

**

Liên tiếp hai ngày sau, Tư Không Cảnh cũng không đến.

Phong Hạ ngẩn người nhìn di động, chẳng qua tự nói với mình nhất định

là do anh bề bộn nhiều việc, rất mệt mỏi, không muốn nghĩ sâu them.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.