ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 258

Đi tới trước một phòng bệnh, Mục Hi cũng không gõ cửa mà trực tiếp

đẩy cửa đi vào

Lòng cô như lửa đốt vội đi vào, chỉ nghe thấy Lâu Dịch khoa trương hét

lên một tiếng

"Mục thiếu gia! Hạ. . . . . . Hạ Hạ?" Lâu Dịch ngồi trên giường đang liều

mình chống cự không cho y tá kiểm tra, khi nhìn thấy cô thì trợn to hai mắt
“Cậu…. Sao cậu lại tới đây?”

Cô đến gần mấy bước, mới phát hiện trên mặt cậu ta và trên cánh tay

cũng có mấy vết thương, chân trái hình như là bị gãy xương, bị bó thạch
cao treo ngược lên rất cao, nhưng thật may là không giống những kết quả
đáng sợ khi nãy cô nghĩ trên đườnd khiến cô phát run kia

"Aizz. . . . . . Cái sân khấu không cao, cho nên không cần lo lắng” Lúc

này Lâu Dịch mới ngoan ngoãn phối hợp để y tá kiểm tra, nhìn cô đi về
phía mình “Tiểu gia mình vẫn là một người đàn ông mạnh mẽ, mặt mày
cũng không hốc hác, chỉ là cái chân thì cần phải chăm sóc một thời gian”

"Câu nói kia nói thế nào nhỉ?" Anh cười híp mắt trêu ghẹo "À! Thương

gân động cốt một trăm ngày? Không có chuyện gì lớn đâu!"

Cô nhìn cậu ta không khác bình thướng mấy, thân kinh đang căng thẳng

cuối cùng cũng thả lỏng, một lúc sau, khi anh chống mép giường ngồi dậy,
cô lại thấy chút sợ hãi, nhỏ giọng chửi một cậu “Khốn kiếp!”

"A! Cậu nói cái gì? Mình không nghe thấy. . . . . ." Anh cố làm ra vẻ,

ghé lại gần người cô, nháy mắt "Được rồi, đừng lo lắng!"

"Chỉ là, tại sao thiếu gia lại đưa cậu đến đây?" Lâu Dịch hình như rất tôn

trọng, kiêng kỵ Mục Hi, vội vàng nghiêng đầu nhìn anh “Mục thiếu gia, thật
xin lỗi, làm phiền anh lại tự mình đến đây một chuyến………”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.