ĐÃ LÂU KHÔNG GẶP - Trang 397

Nếu như cô không nhận lầm người,… người này, ngày trước, lúc cô còn

ở Top, Vương Kha là tổng giám đốc công ty, đã từng giúp cô,, không đưa
chuyện giữa cô và Tư Không Cảnh ở Florence ra ngoài ánh sáng.

“Đúng rồi.” Vương Kha gật đầu, khuôn mặt được chăm sóc cẩn thận

mỉm cười. “Chúc mừng cô, làm này lại có thể được đề cử tới ba giải.”

“Cảm ơn tổng gián đốc Vương.” Cô cũng chân thành cười.

“Năm đó, lúc cô còn ở Top, tôi rất muốn nâng cô lên.” Vương Kha cười,

ngồi xuống bên cạnh cô. “Tôi dự cảm nhất định chính xác, đáng tiếc lúc đó
hợp đồng của cô đúng lúc hết hạn, Live đã tới đoạt lấy cô. Lần này trong
buổi lễ trao giải Golden Melody Awards, tôi vừa đúng là ban giám khảo,
thật ra thì tôi còn không biết đó là bài hát của cô, nhưng vừa nghe ‘Chưa
từng’, tối biết ngay bài hát đó là của cô.”

Cô yên lặng lắng nghe, gật đầu.

“Cô biết vì sao không?” Vương Kha từ tốn nói. “Có loại bài hát, có loại

tình cảm, chỉ có người trải qua cảnh ngộ đó mới biểu lộ ra được, loại cảnh
ngộ đó, trước kia tôi cũng từng trải qua, cho nên tôi rất hiểu.”

Phong hạ nghe vậy, con người chợt phóng đại, giống như hiểu ra cái gì.

“Nói cho cô một bí mật.” Lúc này, Vương Kha giảo hoạt mở lớn mắt,

đến gần bên tai cô, nhẹ nói. “Chồng của tôi, là được…”

Phong Hạ nghe được cái tên đó, miệng không cách nào khép lại.

Cái tên đó, là nam nghệ sĩ cực kỳ thành công trong vòng giải trí ngày

trước.

“Tôi và ông ấy, biết nhau ba mươi năm, kết hôn đã hơn hai mươi năm,

nhưng vừa bắt đầu, thật sự đã trải qua rất nhiều rất nhiều chuyện đáng sợ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.