ĐẠI HOÀN DƯ - CHO TA KHUYNH THẤT GIANG SAN - Trang 891

Thật lâu sau, khóe môi Sở Lăng Thường mới nhẹ nhàng cong lên,.

“Quản gia, ông đi làm việc đi!”

Ánh mắt Tân Trát nhìn nàng lúc này đầy tôn kính như thể đang nhìn nữ

chủ nhân của vương phủ, khẽ gật đầu rồi rời đi.

Ánh mắt Sở Lăng Thường khẽ dời tới một tòa điện cách đó không xa.

Tuy cách cả một chiếc cầu đá, nhưng nàng vẫn có thể nghe được tiếng ồn
ào từ phía điện bên kia. Bên đó quả thực là nơi ở của Ổ Giai, mấy ngày nay
cô ta bị hạn chế tự do, mà Hách Liên Ngự Thuấn từ bữa tiệc đêm đó cũng
không buồn liếc cô ta một cái.

Một cơn gió nhẹ thoảng qua, đem tà áo trắng tinh khiết của Sở Lăng

Thường lay động, khiến mùi hương thơm ngát cùng sự thanh nhã từ nàng
như phảng phất khắp không gian.

Cũng may là không nghe thấy quá nhiều thanh âm cãi vã, chắc hẳn Đề

Nhã quận chúa đã bỏ đi đâu đó rồi. Nàng vốn tưởng rằng hai quận chúa đó
có thể khiến đầu óc Hách Liên Ngự Thuấn choáng váng, không ngờ hắn đối
phó với bọn họ lại dứt khoát như vậy. Xem ra nàng đã tính nhầm một bước.
Hai quận chúa đó chẳng có vị trí gì đáng kể đối với hắn, cho nên hết thảy
đều phải dựa vào chính bản thân nàng.

Hờ hững bước dọc theo chiếc cầu đá, lại đột nhiên nghĩ tới những lời

của Yên thị, Sở Lăng Thường liền chuyển hướng về phía Huyền Nguyệt
Các.

***

Khuôn viên Huyền Nguyệt Các rất an tĩnh, phía xa xa còn vẳng tới

những tiếng chim hót ríu rít vô cùng êm tai.

Sở Lăng Thường vừa bước vào trong sân đã nghe thấy tiếng Xuân Mai

vang lên, “Công chúa, nha đầu kia bị vương gia nhốt lại như vậy thật đáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.