DẶM XANH - Trang 100

vụng về những bài tập đầu tiên. Nhưng đừng hiểu sai ý tôi, cảnh tượng quả
là vui nhộn, một chuyện tiếu lâm thật sự. Viên kẹo to bằng nửa kích thướt
ông Jingles đã làm cho cái bụng lông trắng căng phồng.
- Lấy lại viên kẹo đi, Eddie. - Brutal thốt lên, nửa buồn cười và nửa hãi
hùng. - Lạy Chúa, nó sẽ ăn đến vỡ bụng mất. Tôi ngửi thấy mùi bạc hà từ
chỗ này kìa. Chú mày cho nó ăn bao nhiêu rồi?
- Đây là viên thứ hai. - Delacroix trả lời, bối rối nhìn bụng ông Jingles. -
Anh thật sự nghĩ nó... anh biết đấy... sẽ vỡ bụng?
- Có thể. - Brutal đáp.
Vậy là quá đủ uy lực đối với Delacroix. Gã thò tay đòi viên kẹo hồng ăn dở
dang một nửa. Tôi tưởng con chuột sẽ cắn gã, nhưng ông Jingles trả lại - dù
chỉ là phần còn thừa - vẻ hết sức ngoan ngoãn. Tôi nhìn Brutal, anh ta nhẹ
lắc đầu như thể nói không, anh ta không hiểu điều đó, cũng như tôi. Rồi ông
Jingles rơi tõm vào trong cái hộp và nằm nghiêng một bên với vẻ mệt lử
làm cả ba chúng tôi bật cười. Sau lần đó, chúng tôi có thói quen xem con
chuột ngồi bên cạnh Delacroix, cầm một viên kẹo bạc hà và tóp tép nhai
gọn ghẽ như một quý bà lớn tuổi trong bữa tiệc trà buổi chiều, cả hai chìm
trong một thứ mà sau này tôi ngửi thấy trong cái lỗ trên cây đà ngang - cái
mùi nửa đắng, nửa ngọt của kẹo bạc hà.
Thêm một điều nữa để kể bạn nghe về ông Jingles trước khi chuyển sang
việc nhập trại của William Wharton, là lúc cơn lốc giáng xuống Khu E. Một
tuần sau sự việc những viên kẹo bạc hà - nói cách khác, khoảng thời gian
chúng tôi đã khá chắc chắn Delacroix sẽ không cho con chuột ăn no đến
chết - gã người Pháp gọi tôi xuống xà lim. Lúc ấy chỉ có mình tôi, Brutal
đến kho lương thực vì việc gì đó, và theo quy định, tôi không được phép
tiếp cận tù nhân trong những tình huống như thế. Nhưng có lẽ vì tôi đủ khả
năng hạ Delacroix từ khoảng cách 20 yard bằng một tay vào ngày đẹp trời,
tôi quyết định phá luật và đến xem gã muốn gì.
- Xem này, sếp Edgecombe. - Gã nói. - Sếp sẽ thấy ông Jingles làm được gì!
- Gã thò tay ra sau hộp xì gà và lấy ra một ống chỉ nhỏ bằng gỗ.
- Anh lấy đâu ra thứ đó? - Tôi hỏi, mặc dù tôi nghĩ mình đã biết tỏng. Quả
thật chỉ có một người từ đó mà gã có thể nhận được món đồ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.