DẶM XANH - Trang 99

như thể đấy là tấm chăn và là nhà nó cho đến khi... vâng, tôi sẽ phải sớm
kết thúc câu chuyện về ông Jingles.
Nỗi lo lắng của lão Toot Toot về chuyện cái hộp xì gà bị tràn ngập phân
chuột tỏ ra hoàn toàn vô căn cứ. Tôi không hề thấy một cục phân trong đó,
và Delacroix nói nó cũng không bao giờ làm bậy... kể cả ở bất cứ nơi nào
trong xà lim của gã. Mãi về sau, vào lúc Brutal chỉ cho tôi thấy cái lỗ trong
cây đà ngang và chúng tôi phát hiện những mẩu vụn có màu, tôi di chuyển
chiếc ghế ra khỏi góc phía đông của phòng kỉ luật và thấy một đống phân ở
đấy. Có vẻ nó đã luôn trở lại chỗ cũ để làm việc, và càng xa chúng tôi càng
tốt. Một chuyện khác: tôi không bao giờ bắt gặp nó tè, mà thường thì chuột
khó tắt vòi nước hai phút một lần, đặc biệt khi chúng đang ăn. Nói bạn
nghe, con vật đáng nguyền rủa đó là một trong những bí mật của Chúa.
Một tuần sau khi ông Jingles đã an cư lạc nghiệp trong cái hộp xì gà,
Delacroix gọi tôi và Brutal xuống xà lim để chứng kiến một sự kiện. Gã kêu
réo nhiều đến mức gây phiền phức - nếu như ông Jingles có ngã lăn ra
chổng bốn chân lên trời thì đối với gã Cajun bé tẹo, nó vẫn là tạo vật xinh
xắn nhất trên quả đất của Chúa - nhưng lần này âm mưu của gã khá vui
nhộn.
Delacroix đã bị thế giới quên bẵng sau khi tuyên án, nhưng gã vẫn còn họ
hàng - một bà cô già không chồng, tôi nghĩ thế - người viết thư cho gã mỗi
tuần một lần. Bà ấy cũng gửi cho gã một túi kẹo bạc hà to đùng, loại kẹo
được tiếp thị dưới cái tên Bạc Hà Canada vào thời đó. Nhìn chúng giống
những viên thuốc to màu hồng. Delacroix không được phép nhận toàn bộ
một lần - túi kẹo nặng 5 pound, và gã sẽ ngấu nghiến cho đến khi phải đi
bệnh xá vì đau thắt dạ dày.
Giống như hầu hết những tên giết người chúng tôi từng cai quản ở Dặm
Đường Xanh, gã tuyệt nhiên không hiểu sự điều độ về ẩm thực. Chúng tôi
đưa kẹo cho gã mỗi lần một nửa tá và chỉ khi nào gã nhớ đến và yêu cầu.
Ông Jingles đang ngồi bên cạnh Delacroix trên sạp ngủ khi chúng tôi đến,
nắm trong bàn chân một viên kẹo màu hồng và tóp tép nhai với vẻ hài lòng.
Delacroix hoàn toàn đắm mình trong vui sướng - giống như một nhạc sĩ
dương cầm cổ điển ngắm nhìn đứa con trai năm tuổi của mình đang diễn tấu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.