DẶM XANH - Trang 109

Brutal liếc nhìn tôi và trong thoáng chốc tôi gặp ánh mắt anh ta. Chúng tôi
nghĩ nhiều đến cùng một điều, rằng đấy là cách mà sự kiện đã xảy ra. Bạn
đi đường xa, mọi thứ đều tuân theo quy luật, bạn phạm sai lầm và bùm một
tiếng, bầu trời sụp xuống đầu bạn. Họ tưởng gã say thuốc, đấy là một giả
thuyết hợp lí để nghĩ đến, nhưng không một ai hỏi gã có say thuốc thật
không. Tôi nghĩ mình cũng nhìn thấy một điều khác trong mắt Brutal:
Harry và Dean sẽ học hỏi từ sai lầm của họ. Đặc biệt là Dean, người suýt
nữa đã dễ dàng về chầu tiên tổ ở quê nhà. Percy thì không. Percy có lẽ
không thể. Tất cả những gì Percy có thể làm là ngồi trong góc và hờn dỗi vì
hắn lại ngập vào đống phân lần nữa.
Bọn họ có tất cả bảy người đến tận Indianola để nhận Wild Bill Wharton:
Harry, Dean, Percy, hai lính gác khác ngồi sau xe, thêm hai người khác ngồi
trước. Họ đem theo cái mà họ hay gọi là xe ngựa chạy tuyến - một chiếc
Ford tải khép kín dã được gia cố thép và trang bị bằng loại kính được cho là
chống đạn. Trông nó tựa như lai tạp giữa xe chở sữa và xe bọc thép.
Về mặt kĩ thuật, Harry Terwilliger chịu trách nhiệm chuyến đi. Anh ta giao
công văn cho cảnh sát trưởng của hạt, đến lượt tay này giao lại ông William
Wharton, đồ trời đánh thánh đâm - đồ trời đánh extraordinaire, theo cách
gọi của Delacroix. Một bộ đồng phục tù của Cold Mountain đã được gửi đi
trước, nhưng tay cảnh sát trưởng và người của anh ta không màng đến việc
bắt Wharton mặc vào; họ chừa chuyện đó lại cho các chàng trai của tôi.
Wharton mặc bộ quần áo vải bông của bệnh viện và đi dép nỉ rẻ tiền khi họ
thấy gã lần đầu trên tầng hai Bệnh viện Đa khoa, một gã đàn ông gầy trơ
xương với khuôn mặt hẹp, đầy mụn và một mớ tóc vàng dài thượt, rối nùi.
Hông gã cũng hẹp và phủ đầy mụn, thò ra khỏi bộ quần áo bệnh viện. Đấy
là phần của gã mà Harry và những người kia thấy lần đầu, vì Wharton đang
đứng ở cửa sổ, nhìn ra bãi để xe khi họ tiến vào. Gã không quay lại nhưng
cứ đứng tại chỗ, nắm tấm màn cửa bằng một tay, câm nín như một con búp
bê, trong lúc Harry cự nự tay cảnh sát trưởng hạt vì chuyện quá lười biếng
không bắt Wharton mặc quần áo tù màu xanh, còn tay cảnh sát trưởng thì
lên lớp - tất cả cảnh sát địa phương tôi từng gặp dường như chắc chắn sẽ
làm thế - về những gì là công việc của hắn và những gì không phải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.