DẶM XANH - Trang 141

- Ông biết như thế nghĩa là gì không?
- Ai đó đã quất gã tàn bạo khi gã còn nhỏ. - Tôi trả lời. - Trước khi gã lớn
lên.
- Nhưng họ đã không quất được con quỷ ra khỏi người gã, phải không
Edgecombe? Lẽ ra đừng roi vọt mà đem gã đi trấn nước dưới sông như một
con mèo hoang, anh nghĩ thế chứ?
Tôi cho rằng sẽ chính trị hơn nếu cứ đơn giản đồn ý và chuồn ra khỏi nơi
đó, nhưng tôi không thể. Tôi đã thấy gã. Và tôi cũng đã cảm thấy gã. Cảm
thấy sự tiếp xúc của bàn tay gã.
- Gã thật... kì lạ. - Tôi nói. - Nhưng dường như không có bất cứ bạo lực thật
sự nào trong con người gã. Tôi biết gã đã bị phát hiện như thế nào, khó mà
hòa hợp chuyện đó với đièu tôi thấy, ngày này qua ngày kia ở Khu trại
giam. Tôi biết rõ những kẻ hung bạo, thưa ông Hammersmith. - Tôi đang
nghĩ đến Wharton, dĩ nhiên, Wharton xiết cổ Dean Stanton bằng dây xích
cổ tay và rống lên: “Ê ê, bọn mày! Đây chẳng phải là bữa tiệc sao?”.
Anh ta nhìn sát vào tôi, mỉm cười một chút, nụ cười hoài nghi mà tôi không
quan tâm lắm.
- Ông không đến đây để biết gã có hoặc không có giết vài bé gái ở nơi nào
khác. - Anh ta nói. - Ông đến đây để xem tôi nghĩ gã có giết người hay
không. Phải vậy không? Thú nhận đi, Edgecombe.
Tôi nuốt ngụm nước uống lạnh cuối cùng, đặt chai xuống cái bàn nhỏ, và
hỏi:
- Sao? Ông có nghĩ thế không?
- Các con! - Anh ta gọi với xuống dưới đồi, hơi cúi ra phía trước ghế. - Các
con lên đây ngay để ăn bánh! - Rồi anh ta lại ngả người ra sau ghế và nhìn
tôi. Cái nụ cười nhỏ đó - cái nụ cười mà tôi không quan tâm lắm, xuất hiện
trở lại.
- Nói ông nghe một chuyện. - Anh ta lên tiếng. - Ông cũng muốn nghe nữa,
vì chuyện này có thể là một điều ông cần biết.
- Tôi đang nghe.
- Chúng tôi có một con chó tên Sir Galahad. - Anh ta kể, và ngoắc ngón cái
về phía cũi chó. - Một con chó tốt. Không phải nòi đặc biệt, nhưng dịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.