Không chỉ là đau đớn và ngạc nhiên, bạn thấy đấy; đó là sự hiểu biết. Lần
đầu tiên trong đời, Percy nhận thức được rằng những điều tệ hại không chỉ
xảy ra cho người khác, những người không đủ may mắn để có họ hàng với
ngài Thống đốc. Tôi muốn bảo Brutal dừng tay, nhưng tất nhiên không thể.
Mọi chuyện đã đi quá xa. Tất cả những gì tôi có thể làm là tự nhắc nhở
mình. Percy đã khiến cho Delacroix chịu những nỗi đau đớn chỉ Chúa mới
biết, đơn giản chỉ vì Delacroix đã cười nhạo hắn. Sự nhắc nhở này không
làm cho cách tôi cảm nhận được nhiều dễ chịu. Điều đó có thể, nếu như tôi
được sinh ra theo tính cách của Percy nhiều hơn.
- Chìa tay ra chỗ kia, cưng à. - Brutal ra lệnh. - Nếu không cậu sẽ bị véo tai
nữa.
Harry thả ông Wetmore trẻ trung ra. Khóc nức nở như một đứa trẻ, nước
mắt vốn đã chực chờ nay trào xuống má. Percy giơ thẳng tay ra trước mặt
như người mộng du trong một bộ phim hài. Trong nháy mắt, tôi đã kéo áo
đai lên hết cánh tay hắn. Tôi chỉ kịp kéo áo lên vai trước khi Brutal buông
tay hắn ra, nắm lấy những dây đai bỏ thòng xuống từ cổ tay áo. Anh ta giật
bàn tay của Percy cho ôm quanh sườn, để cánh tay hắn bắt chéo khít khao
trên ngực. Khi Percy đã chịu thua và đưa tay ra thì toàn bộ sự việc diễn ra
chưa đầy mười giây.
- Xong rồi, cưng. - Brutal lên tiếng. - Đằng trước, bước.
Nhưng Percy không đi. Hắn nhìn Brutal, rồi quay ánh mắt hãi hùng đầy
nước vào tôi. Lúc này không còn gì về mối quan hệ họ hàng, hoặc chuyện
tất cả chúng tôi phải đi suốt xuống South Carolina để nhận suất ăn, từ thiện,
hắn đã bỏ xa những điều đó.
- Làm ơn. - Hắn thì thào, giọng khàn khàn, ướt sũng. - Đừng bỏ tôi vào
trong kia với nó, Paul.
Lúc ấy tôi hiểu ra tại sao hắn hoảng sợ, tại sao hắn chống cự mãnh liệt. Hắn
nghĩ chúng tôi sẽ bỏ hắn vào xà lim với Wild Bill Wharton; bản án trừng
phạt dành cho vụ chiếc vòng bằng chất xốp bị khô sẽ là một vụ hãm hiếp
bởi tên tội phạm mắc chứng tâm thần. Thay vì thương cảm Percy trước
nhận định này, tôi cảm thấy ghê tởm và cứng rắn hơn trong quyết tâm. Xét