DẶM XANH - Trang 264

- Không thành vấn đề gì, giờ thì nó hôn mê rồi. - Tôi nói. - Nếu nó dợm tỉnh
lại, tống cho nó thêm thuốc hòa tan trong một li nước. Nhưng đừng nhiều
hơn một viên. Chúng ta không muốn giết nó.
- Đấy là anh nói nhé. - Brutal gầm gừ và khinh miệt nhìn Wharton. - Dù sao
anh không thể giết một con khỉ như nó bằng ma túy. Chúng lớn mạnh nhờ
thứ đó.
- Anh ta là người xấu. - Coffey nói nhưng lần này bằng một giọng thấp hơn,
tựa hồ như gã không chắc về điều gã nói, hoặc ý nghĩa của nó.
- Đúng. - Brutal đáp. - Ác độc nhất. Nhưng giờ thì điều đó không còn là vấn
đề, bởi chúng ta sẽ không nhảy tango với nó nữa. - Chúng tôi lại bắt đầu
bước đi, bốn người chúng tôi vây quanh Coffey như tín đồ vây quanh một
thần tượng hiển linh thành một dạng bán sinh vụng về. - Nói tôi nghe một
điều, John - anh biết chúng tôi đưa anh đi đâu không?
- Để tôi giúp. - Gã nói. - Tôi nghĩ... để giúp đỡ... một quý bà? - Gã nhìn
Brutal với vẻ lo âu đầy hi vọng.
Brutal gật đầu.
- Đúng. Nhưng làm sao anh biết điều đó? Làm sao anh biết?
John Coffey cẩn thận cân nhắc câu hỏi rồi lắc đầu.
- Tôi không biết. - Gã nói với Brutal. - Nói thật với sếp, tôi không biết gì
nhiều. Chưa bao giờ.
Và chúng tôi phải hài lòng với câu trả lời đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.