DẶM XANH - Trang 300

Tôi gật đầu.
Bà ấy ngồi suy nghĩ trong một khoảng thời gian dài rồi gật đầu, đứng lên
với những trang giấy trong tay.
- Em trở ra ngoài. - Bà nói. - Sáng nay có nắng ấm.
- Và con rồng đã bị khuất phục. - Tôi đùa. - Lần này bởi giai nhân xinh đẹp.
Bà mỉm cười, cúi xuống hôn tôi vào phía trên lông mày, nơi nhạy cảm vốn
luôn luôn khiến tôi rùng mình.
- Chúng ta hi vọng thế. - Bà đáp lời. - Nhưng theo kinh nghiệm của em,
những con rồng như Brad Dolan thật khó mà loại trừ. - Bà ngập ngừng. -
Paul, chúc may mắn. Em hi vọng anh sẽ khuất phục được bất cứ điều gì
đang gây ung nhọt trong anh.
- Tôi cũng hi vọng thế. - Tôi đáp và nghĩ đến John Coffey. Tôi không làm gì
được, John đã nói. Tôi cố gắng nhưng đã quá muộn.
Tôi ăn món trứng bà mang đến cho tôi, uống nước quả, bỏ bánh mì nướng
sang một bên để ăn sau. Rồi tôi cầm bút lên và bắt đầu viết lại cho điều mà
tôi hi vọng sẽ là lần cuối cùng.
Một dặm đường cuối cùng.
Một dặm đường xanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.