DẶM XANH - Trang 333

- Làm sao chúng tôi có thể khai báo rằng chúng tôi đã tìm ra sự thật, Jan? -
Brutal hỏi nàng, vẫn bằng giọng thấp. - Chúng tôi có nên khai báo Wharton
đã vồ lấy John như thế nào trong khi chúng tôi đưa gã ra khỏi trại giam để
ban phép lạ cho vợ của giám thị?
- Không... tất nhiên là không được, nhưng... - Nàng thấy lớp băng trước mặt
quá mỏng bèn trượt sang hướng khác. - Vậy thì nói dối. - Nàng kết luận.
Nàng nhìn Brutal, vẻ bướng bỉnh, rồi quay sang nhìn tôi. Ánh mắt nàng đủ
nóng để đốt thủng một mười lăm trên tờ báo, hẳn bạn sẽ nói vậy.
- Nói dối. - Tôi lặp lại. - Nói dối về điều gì?
- Về điểm khiến anh phải lên đường, trước là đến hạt Purdom, rồi xuống
đến Trapingus. Xuống dưới đó gặp lão Cảnh sát trưởng già nua, to béo và
nói rằng Wharton kể cho anh nghe gã đã hãm hiếp rồi giết chết hai đứa bé
gái. Rằng gã thú nhận. - Nàng chuyển ánh mắt nóng bỏng sang Brutal trong
một thoáng. - Anh có thể hỗ trợ anh ấy, Brutus. Anh có thể khai anh đã có
mặt khi thằng nhóc thú tội, anh cũng nghe được. Có lẽ Percy cũng nghe
được, và có lẽ sự kiện đó làm hắn kích động. Hắn bắn Wharton vì hắn
không chịu đựng nổi khi nghĩ đến tai họa mà Wharton đã gây ra cho hai bé
gái. Vụ việc đã làm hắn phát điên. Chỉ là... cái gì? Nhân danh Chúa, bây giờ
lại chuyện gì nữa đây ĩ
Không chỉ tồi và Brutal, Harry và Dean cũng đang nhìn nàng, vẻ kinh hãi.
- Chúng tôi chưa bao giờ báo cáo sự việc nào như thế, thưa bà. - Harry nói.
Anh ta nói như thể với một đứa trẻ. - Trước hết người ta sẽ hỏi tại sao
chúng tôi đã không báo cáo. Chúng tôi có bổn phận báo cáo bất cứ điều gì
các bé cưng trong xà lim nói lộ ra về những tội ác đã gây ra trước kia. Tội
của chúng hoặc của bất cứ ai khác.
- Mà chúng tôi cũng không tin nó. - Brutal xen vào. - Một thằng như Wild
Bill Wharton hay dối trá bất cứ chuyện gì, Jan ạ. Tội ác nó đã gây ra, những
tai to mặt lớn nó quen biết, những người phụ nữ ăn nằm với nó, ghi bàn
thắng bóng đá ở trường Trung học, thậm chí cả thời tiết chết tiệt nữa.
- Nhưng... nhưng... - Gương mặt nàng hiện nét đau đớn. Tôi bước đến
quàng tay ôm nàng nhưng nàng thô bạo đẩy tay tôi ra. - Nhưng nó đã ở đấy!
Nó đã sơn cái vựa cỏ đáng nguyền rủa của họ! Nó đã ăn tối với họ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.