DẶM XANH - Trang 34

cả món ngâm dấm, gói bằng chính trang báo đố chữ mà John Coffey không
bao giờ có khả năng giải đáp. Không có xúc xích. Bowser đã xơi hết số xúc
xích trong bữa ăn trưa ít ỏi của John Coffey.
McGee đưa gói thức ăn trưa qua vai cho một trong những người kia, mắt
không rời John Coffey. Ngồi xổm xuống như thế, anh ta đã ở quá gần để
cho phép tự xao lãng, dù chỉ một giây. Bữa ăn trưa được gói lần nữa và cột
lại cho an toàn, sau cùng đến tay Bobo Marchant, anh này bỏ nó vào balô,
nơi anh ta để thức ăn cho đàn chó. Gói thức ăn đã không được đưa ra làm
vật chứng tại phiên tòa - công lí tại phần đất này của thế giới vốn nhanh
nhạy, nhưng không nhanh nhạy bằng bánh sandwich thịt lợn muối cà chua
biến chất - mặc dù các ảnh chụp có được trưng ra.
- Chuyện gì xảy ra ở đây, John Coffey? - McGee thấp giọng hỏi, vẻ nghiêm
chỉnh nhất. - Anh muốn kể tôi nghe không?
Và Coffey kể cho McGee và những người kia gần như chính xác điều gã đã
kể cho tôi nghe; chúng cũng là những lời cuối cùng công tố viên tuyên bố
với hội thẩm tại phiên xử án John Coffey.
- Tôi không thể làm gì. - John Coffey nói, ôm những cô bé bị giết, bị cưỡng
hiếp trần trụi trong tay. Nước mắt lại bắt đầu trào xuống má gã. - Tôi cố
gắng rút lại, nhưng đã quá muộn.
- Này, mày đã bị bắt vì tội giết người. - McGee tuyên bố, rồi anh ta nhổ
nước bọt vào mặt John Coffey.
Hội thẩm ra ngoài trong bốn mươi lăm phút. Chỉ vừa đủ thời gian để ăn một
ít bữa trưa của chính họ. Tôi tự hỏi họ còn lòng dạ nào mà ăn uống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.