DẶM XANH - Trang 37

khóc, khóc cho bản thân gã nhiều hơn cho những người mà gã đã thiêu
sống, tôi dám chắc thế - rồi sau đó lấy ông Jingles, con chuột, ra khỏi cái
hộp xì gà, nơi nó ngủ. Điều khiến Del dịu xuống, và gã ngủ ngon như em bé
suốt đêm còn lại. Dường như ông Jingles nằm trên bụng Delacroix, đuôi
cuộn lại trên chân, mắt mở trao tráo. Như thể Chúa quyết định Delacroix
cần có một thiên thần hộ mệnh, nhưng đã quy định trong trí tuệ của Người
rằng, chỉ một con chuột nhắt mới thích hợp với một con chuột cống như anh
bạn giết người đến từ Louisiana của chúng ta. Không phải tất cả những điều
đó nằm trong báo cáo của Brutus, dĩ nhiên, nhưng bản thân tôi đã trực đêm
đủ nhiều để hiểu được ẩn ý. Có một đoạn vắn tắt về Coffey: “Nằm thao
thức, phần nhiều im lặng, có lẽ đã khóc một chút. Tôi thử gợi chuyện,
nhưng sau vài tiếng càu nhàu đáp lại của Coffey, tôi chào thua. Có thể Paul
hoặc Harry gặp may hơn.”
- Thử gợi chuyện. - Thật sự là trọng tâm công việc của chúng tôi. Lúc ấy tôi
không biết, nhưng nhìn lại từ điểm thuận lợi của tuổi già kì lạ này, tôi hiểu
nó là trọng tâm, và tại sao lúc ấy tôi không hiểu - nó quá to tát, là trọng tâm
đối với công việc của chúng tôi, chúng như hít thở là trọng tâm đối với sự
sống của chúng ta. Nó không quá quan trọng để những người làm việc thời
vụ phải giỏi gợi chuyện, nhưng đối với tôi, Harry, Brutal và Dean lại vô
cùng thiết yếu... và nó giải thích tại sao Percy Wetmore là một tai họa. Tù
nhân ghét hắn, lính gác ghét hắn... mọi người ghét hắn, có lẽ ngoại trừ
những mối quan hệ chính trị của hắn, bản thân Percy, và có thể là mẹ hắn.
Hắn như một liều thạch tín rắc vào ổ bánh cưới, và tôi nghĩ mình đã biết
hắn bốc mùi tai họa ngay từ đầu. Hắn là một tai nạn rình rập xảy ra. Về
phần tất cả chúng tôi, hẳn chúng tôi sẽ chế giễu cái ý tưởng cho rằng chúng
tôi hoạt động có hiệu quả, không chỉ như người canh gác những kẻ bị kết
án, nhưng còn như chuyên viên tâm lí của họ - ngày hôm nay một phần con
người tôi vẫn còn muốn chế giễu ý tưởng đó - nhưng chúng tôi biết cách
gợi chuyện... và nếu không nói chuyện, những kẻ đối mặt với Già Sparky sẽ
có thói quen tệ hại là hóa điên.
Tôi ghi chú vào bên dưới báo cáo của Brutal để nhớ gợi chuyện với John
Coffey rồi chuyển qua một ghi chú của Curtis Anderson, đang chờ đợi lệnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.