DẶM XANH - Trang 49

thể toàn bộ là chuyện đùa, rồi rời khỏi chấn song. Chúng tôi nghe tiếng sạp
ngủ cót két khi gã nằm xuống lại.
âm thanh đó dường như báo hiệu cho con chuột bỏ đi. Nó ăn hết vật nó
đang cầm, ngửi phần còn lại, rồi ngoái nhìn chúng tôi, như thể muốn nhớ
khuôn mặt chúng tôi nếu gặp lại. Sau đó nó quay đi và chạy vụt ra khỏi lối
nó đã đến, lần này không dừng lại để kiểm tra các xà lim nữa. Sự vội vã của
nó làm tôi nghĩ đến chú Thỏ Trắng trong truyện Alice Ở Xứ Thần Tiên, và
tôi mỉm cười. Nó không dừng lại ở cửa phòng kỉ luật, nhưng biến mất vào
bên dưới. Phòng kỉ luật có những bức tường mềm dành cho những kẻ có bộ
não đã mềm đi một chút. Chúng tôi cất những dụng cụ làm vệ sinh trong đó
khi không cần nó cho mục đích nguyên thủy, và một số sách. Có những mặt
hàng thủ công mĩ nghệ, kể cả những cây bút chì màu mà sau này Delacroix
sử dụng rất hiệu quả. Không phải vì gã đã gây rối; nên nhớ chuyện này xảy
ra trước đó. Đồng thời trong phòng kỉ luật có chiếc áo mà không ai muốn
mặc - màu trắng, may bằng thứ vải bạt mũi khâu kép, có nút, móc gài và
khóa ra sau lưng. Tất cả chúng tôi đều biết cách nhốt một đứa trẻ ngỗ
nghịch vào trong cái áo khống chế đó. Chúng không thường xuyên bạo
động, những đứa trẻ lạc lối của chúng tôi, nhưng khi chúng lên cơn, bạn
không chờ cho tình hình tự cải thiện được.
Brutal thò tay vào ngăn kéo bàn giấy bên trên cái lỗ ngang đầu gối, lôi ra
một quyển sách to, bìa bọc da, có hàng chữ Khách Đến Thăm đóng trên mặt
bìa trước bằng vàng. Bình thường thì quyển sách nằm yên trong ngăn kéo
từ tháng này sang tháng khác. Khi tù nhân có khách đến thăm - trừ khi là
một luật sư hoặc một vị linh mục - gã sẽ đến căn phòng bên ngoài phòng ăn
tập thể, vốn được dùng cho mục đích đó. Chúng tôi gọi nó là The Arcade.
Tôi không biết tại sao.
- Cậu nghĩ cậu đang làm trò khỉ gì vậy? - Dean Stanton hỏi, nhìn qua phía
trên gọng kính khi Brutal mở quyển sách, lần giở những trang giấy ghi tên
khách của những năm tháng đã qua đến thăm những kẻ bây giờ đã chết.
- Tuân thủ điều luật số mười chín. - Brutal vừa nói vừa tìm trang hiện hành.
Anh ta lấy bút chì, liếm đầu bút - một thói quen khó chịu mà anh ta không
bỏ được - và bắt đầu viết. Điều luật số mười chín quy định đơn giản. - Tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.