ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 104

Một thứ âm nhạc sầu thảm cất lên và những ngày đen tối trở

về: bị những chiến binh bắt đi, nàng ôm chặt cây đàn cổ cầm của
Sái Văn Cơ, cảm giác như cây đàn sẽ bảo vệ nàng, đưa nàng theo một
số phận sầu thảm giống như số phận của người chủ cũ… Bụng
nàng to lên rồi dần dần nó chiếm lấy vị trí của cây đàn trong tay
nàng. Vào cái đêm nàng hạ sinh, binh lính đã bị quân phiến loạn
phục kích và người ta đã phải giấu nàng trong một chuồng ngựa.
Ngày hôm sau, sau trận chiến, nàng không còn tìm lại được chiếc
xe cũng như người lính đã chở nàng đi.

Cây đàn cổ cầm đã nhiều lần được cứu khỏi chiến tranh, cuối

cùng cũng được hân hoan nhờ chiến tranh. Bà Mẹ Trẻ có cảm giác
đứa con gái của mình là hóa thân của nó.

Cũng như con người, đồ vật có cuộc đời của chúng, một chuyến

đi của chúng, nàng nghĩ. Một vài trong số đó may mắn thoát khỏi
sự phá hủy, băng qua những tai họa không lường trước để rồi lại về
với những người còn sống; số khác bị hủy hoại và biến mất không
dấu vết. Chiến tranh đã ngấu nghiến mất gia tộc của nàng, quá
khứ của nàng. Bù lại, nó cho nàng một người chồng và một đứa bé.

Năm 403

Những viên sỏi lấy từ đáy hồ Vĩnh Cửu đã về tới. Đứng trước

điếm, sau bức màn the, Bà Mẹ Trẻ điều hành nhân công sắp xếp
đá theo đúng bản vẽ của nàng quanh hồ. Một hòn non bộ hiện ra.
Cùng với những con đại bàng bay lượn quanh những mỏm núi là một
hang động và một lối đi lên đến tận đỉnh.

- Tướng Lưu đang trong thành!

Những người hầu chạy lại đón chàng. Bà Mẹ Trẻ bối rối. Nàng

không ngờ chàng sớm trở lại như vậy. Nàng vội vàng vấn tóc trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.