ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 132

Nàng Tăng lắc đầu rồi đưa cho Bà Mẹ Trẻ một bọc quần áo.

- Đây là cái áo khoác cũ ngày xưa Ký Nô vẫn mặc. Nó sẽ giúp hắn

nhớ lại thời trai trẻ khi chúng ta chật vật kiếm cái ăn qua ngày. Sự
giàu sang, quyền lực, công danh chỉ là ảo ảnh. Chỉ có mảnh đất đã
nuôi lớn con người, con vật, đồng ruộng và bốn mùa mới là vĩnh
cửu. Hắn không được quên những giá trị của nhà nông.

Nàng Tăng và cô gái đi rồi, Bà Mẹ Trẻ lại rơi vào cảnh buồn bã.

Những cơn mưa mùa đông càng ám ảnh nàng, những bông hoa thủy
tiên đã nở và năm mới sắp đến. Ôm Huệ Viên trong tay, nàng nghe
tiếng những cánh hoa đập vào cửa sổ thành tiếng trong thành Kinh
Châu. Khi còn trẻ, thời điểm này là lúc nàng đến chúc thọ ông nội và
ngắm những chiếc đèn lồng hình hoa và thú trôi bềnh bồng
trên những con kênh.

Bên kia đường chân trời mờ sương, chồng nàng đang viết nên

một trang sử mới. Chàng đã cứu được Hoàng đế bị đày ải trở về và
khôi phục nhà Tấn. Ngay khi lên ngôi, Hoàng đế đã phong cho kẻ
cứu mạng mình chức thị trung, xa kỵ tướng quân, thống soái trong
quân đội.

Bà Mẹ Trẻ đã mệt mỏi. Những tin đồn mà nàng nghe chỉ là

những lời vu khống. Chồng nàng là một người thông minh, một
chiến lược gia tài ba. Chàng thích vinh quang của kẻ chinh phục hơn
là vẻ khoa trương của một hoàng đế phù phiếm.

Tiếng cồng rung chuyển đất trời. Chồng nàng trở về giữa cơn

mưa hoa trắng. Nàng mặc bộ đồ trắng lộng lẫy vội vã đón chàng
về. Chàng mặc bộ áo bào vàng và đeo thắt lưng màu tím, dấu hiệu
của đẳng cấp tối cao trong triều đình, tuy nhiên chàng thì vẫn
không đổi, có chăng chỉ là ở chỗ những nếp nhăn đã sâu hơn, bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.