ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 145

dài trước những kỵ binh Nhu Nhiên phi nước đại đến. Cả hai quân
nhìn nhau khinh bỉ từ xa, bắn những cơn mưa tên qua lại trước khi
lao vào nhau như hai con sóng cuồng loạn. Thấy cuộc chiến hấp
dẫn và vũ khí đẹp đẽ, cả hai cướp lấy gươm và áo giáp của những
người chết rồi đi theo quân Tiên Ti. Lúc đó chúng được mười lăm
và mười bốn tuổi.

Toán quân lại lên đường đi về hướng tây để lấy lại những thành

đô từ tay người Tây Tạng và người Thát Đát. Sau đó họ được triệu hồi
để đàn áp cuộc nổi dậy của nông dân Hán trong vùng Trung Nguyên.
Rồi họ lại phi nước đại về Đông Bắc để chống quân Khiết Đan
xâm lược. Cứ mỗi trận chiến, hai đứa trẻ lại nghĩ rằng chúng sẽ
chẳng còn nhìn thấy mặt trời lần nữa, nhưng may mắn hết lần
này đến lần khác lại đến với chúng. Chúng luôn hồi phục sau khi
bị thương.

Dù người Tiên Ti đã thống nhất Bắc Trung Hoa, họ vẫn phải

giữ vững sự cai trị bằng tên và kiếm. Ở đó, dòng máu quý tộc chẳng
thể nào so với lòng gan dạ và sự ma mãnh trên chiến trận. Mười năm
trôi qua. Dù có gốc gác gia đình thấp kém, từ chỗ là những kỵ binh
bình thường, hai anh em họ đã được thăng tiến thành thủ lĩnh toán
quân, rồi tướng triều đình.

Trên bờ Bắc sông Dương Tử, chúng nhận lệnh chuẩn bị xâm

chiếm phương Nam. Chúng huấn luyện lính tráng tập trận thủy
chiến trong khi chờ tin. Tin tức triều đình không thấy đến; tin
đồn xì xào khắp nơi làm lính tráng bán tín bán nghi chẳng biết
thế nào. Chúng được tin sau những bất đồng của hai phe Hoàng
hậu, Hoàng đế, Hoàng thái tử và các đảng phái, vương quốc Tiên Ti
bị chia làm hai triều, triều Đông Ngụy và triều Tây Ngụy, với hai
hoàng đế, hai kinh thành. Người Tiên Ti phải chọn những quân
vương mới, và theo lựa chọn của tướng quân thượng cấp, Đỗ Cổ và
Đỗ Phụng gia nhập quân Đông Ngụy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.