ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 167

vững chắc cho thấy chàng đang lo ngại nhưng vẫn kiên trì. Dưới
chân chàng là khoảng trống. Lang thang giữa trời và đất, chàng
đang tìm một căn nhà, một ngọn lửa, một niềm hy vọng. Bà Mẹ Trẻ
thở dài. Hôn phu nàng đã xa rồi và tham vọng của chàng đặt cả gia
đình vào nguy hiểm. Giống như chàng trai trẻ đang bị đè nặng bởi
một tương lai vô định này, nàng không biết liệu mình sẽ về với ánh
sáng hay vực thẳm nữa.

Bà Mẹ Trẻ tiếp tục vẽ bức tranh. Một bến thuyền tấp nập

chiếm lấy không gian. Những con thuyền ngư dân neo đậu quanh
những con thuyền chiến và thuyền thương nhân. Trên bờ, từng
đám phu khuân vác đang làm việc. Những chiếc xe thồ, xe ngựa đi
về phía Kinh Châu. Những thành cao mới cháy sém chiếm lấy
khoảng không. Những lá cờ trắng và đỏ thêu tên “Lưu” phấp phới
giữa những lỗ châu mai và phần phật trong gió. Được sáu cánh cổng
có lính canh cẩn mật bao quanh, đô thành được gia cố theo dáng
một con rùa mang chiếc mai cứng cáp. Bên trong bờ thành, nơi
những hẻm phố nhỏ hẹp, một đám đông nhộn nhịp qua lại rồi tụ
tập giữa những ngã tư, trước các cửa tiệm, ở lối vào các đền chùa. Đi
ngựa hoặc đi bộ, họ là người dân trong thành, khách viễn du, lính
tráng, người hành hương, ăn mày, nghệ nhân.

Thành Kinh Châu, tòa thành quân sự nổi tiếng, đã lấy lại vẻ xưa

kia. Từ khi tổng đốc cho hội về những chức quan quý tộc và các đại
thần trong triều đình, Kinh Châu, cửa sông, đã trở thành cửa vào
quyền lực. Tất cả những ai có ý muốn xây dựng sự nghiệp trong
quân ngũ, tất cả những ai muốn được mặc áo lụa, tất cả những ai
mơ về môt gia tài kếch sù đều về đây an gia lập thất trong
niềm hy vọng được ở gần người thủ lĩnh và lấy được lòng phu nhân
của ông.

Sự nhộn nhịp ở dưới phố đã ngưng và cái tĩnh lặng sang trọng của

giai cấp cao hơn trong thành đã đến. Dinh thự của tổng đốc không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.