ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 180

Bà Mẹ Trẻ quay mặt đi rồi lại lau nước mắt.

Những cơn ác mộng chiến tranh đã chấm dứt. Dinh thự là một

khu vườn đang trổ hoa. Con trai nàng sẽ là đấng quân vương có dáng
đi quý nhân và trái tim nhân hậu. Niềm hạnh phúc này làm nàng
đau khổ!

Năm 416

Những cột khói bắc lên tận trời như mái tóc một người phụ nữ

buông lơi trong gió.

Những dải sắc đỏ lượn sóng, xoắn lại. Đó là những ngọn lửa bắc

thang lên trời để gặm nhấm mây.

Sau tấm màn the, nàng thấy một người phụ nữ đang gội đầu.

Ngồi trước một tấm gương đen, người phụ nữ vận đơn giản một
chiếc áo trong màu trắng. Từ khuôn mặt không son phấn tỏa ra
một ánh sáng nhẹ nhàng như đồ sứ cổ. Đôi mắt bà được tô để tôn
lên khuôn mặt hình trái xoan, đôi môi là hai cánh hoa đào không bao
giờ biết đến bão tố. Những ngón tay bà thon dài dỡ từng thanh
cắm tóc khảm ngọc cùng cái lược bằng vàng chạm đá ngọc thạch
rồi đặt chúng lên một khay nhung. Tháp tóc nghiêng xuống rồi
xõa ra. Làn tóc đen chảy qua gáy bà, lượn trên lưng bà rồi lao
xuống đất. Người phụ nữ nằm ra, ngả đầu trên gối bằng ngà
rồi nhắm mắt lại. Một chậu bạc đầy nước ấm và cánh hoa hồng
được đưa tới. Một nàng hầu nhúng mái tóc vào bồn rồi chải chuốt
nó. Tay cầm một bình nhỏ, nàng hầu thứ hai đổ nước lên trán của
người phụ nữ. Nàng hầu thứ ba mở một lọ dầu hương nhài mà nó
đã chuẩn bị trước để làm mượt tóc. Tóc vẫn còn ướt được chải từng búi
một trong dầu. Những cọng tóc rụng được nhặt từng cọng một, túm
lại thành lọn rồi đặt vào một túi nhỏ. Tóc là một phần cơ thể, một
vật phẩm của thánh thần.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.