ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 20

cộc. Những đôi giày cao gót nhồi bột trầm hương in dấu những
bông hoa sen trắng trên con đường lát đá đen. Họ sẽ đến ngồi
trong những tửu lầu nhìn ra kênh, uống rượu và nhâm nhi những
lát cá tươi bắt trên sông Dương Tử rồi luận bàn về sự bất tử và
thuật đắc nhân tâm. Trời vào đêm. Trăng lên cao. Những chiếc đèn
lồng hoa đăng được thả xuống kênh nổi bập bềnh rồi xoay tròn,
báo hiệu một kiều khách nổi tiếng sắp đến. Những chiếc
thuyền mũi nhọn ló ra từ đêm đen. Với khuôn mặt che mạng kín,
nàng cúi chào tất cả mọi người, ngâm một bài thơ với đàn tỳ bà rồi
chiếc thuyền chở nàng biến mất vào trong những chiếc bóng
lấp lánh trên sông.

Ông nội và cha nàng không thể sống cùng nhau. Ông nội giọng

nói lớn, ngủ rất trễ và dậy sớm. Ông có thể diễn thuyết về hình
dáng các vì sao đến tận sớm tinh mơ rồi đi lang thang trên những
con kênh để đón ánh mặt trời. Cha nàng thì khác, ông rút lui từ sớm,
dậy trễ và lảng tránh những cuộc gặp gỡ, tiệc tùng. Trắng trẻo và đa
tình, ông có giọng nói nhỏ nhẹ và ánh mắt của người mơ ngủ. Sao
chiếu mệnh của hai người đối lập nhau, người đầu tiên mạng Mộc,
còn người thứ hai mạng Kim. Khi hai người giận nhau, mấy ông chú
cả trong nhà nói “dao” đã đâm vào “cây”. Chỉ sau cái chết của Mẹ
Lưu và ông nội, nàng mới được biết cha nàng.

Trên thuyền, cha nàng không bao giờ ngồi. Ông nằm ườn ở

mũi thuyền dưới một cây dù. Dập dềnh đều đặn theo sóng nước,
mọi người đến gần một hòn đảo hoang bao quanh toàn lau sậy mọc
tua tủa trên đường chân trời. Khi cha và con gái đến, ngay lập tức
một đám đông bao quanh nàng. Nàng bám vào tay áo cha mình.
Người ta chào hỏi cha nàng rồi ngợi khen nàng không tiếc lời:

- Quả nhiên là tố nga khuynh thành mà!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.