ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 27

lang, không nghe thấy cả tiếng chân mình. Nàng nghe thấy tiếng
bình lọ bị vỡ, đồ đạc rơi xuống, màn cửa bị xé toạc, nhưng nàng
không hề thấy sợ.

Một toán lính nhào đến. Một lưỡi gươm lóe lên trong không

trung rồi một nhúm tóc bay ra. Chết lặng vì kinh hoàng, nàng
nhắm chặt mắt, lùi về bên trái và đập vào một bức tường. Bức
tường bỗng chuyển động và giữ lấy vai nàng. Nàng mở mắt, hốt
hoảng và thấy đó là một người lính nhỏ con mặt ngăm đen. Đồng tử
sáng quắc lên dưới nón giáp trang hoàng bằng lông màu cam.
Hắn nhìn nàng, đẩy nàng ra và ra lệnh mang nàng đi nhưng không
được ngược đãi nàng.

Nàng bị nhốt trong một căn phòng, nàng thu mình trong một góc

và áp tai vào tường. Tiếng ồn ào có vẻ đã ngưng, nhưng âm thanh
nhỏ nhất cũng làm nàng run lên vì sợ hãi. Cửa phòng mở ra vào buổi
chiều. Mẹ nàng bước vào, cùng với toán lính. Mẹ nàng nói viên chỉ
huy của đoàn quân lấy làm tiếc về cái chết của cha nàng và để
chuộc lại lỗi lầm của quân lính, hắn quyết định sẽ cưới con gái
ông. Nàng gục đầu, không nói nên lời. Mẹ nàng kìm nén nước mắt
rồi đi chuẩn bị phòng tân hôn. Cô gái trẻ muốn một bồn tắm
nước nóng. Đó là yêu cầu duy nhất của nàng. Viên chỉ huy nói
không cần thiết.

Nàng núp mình trần truồng dưới tấm chăn. Căn phòng đen

tối đến mức nàng không còn khái niệm thời gian. Những bồn
chồn của phụ nữ ập đến với nàng; nàng có cảm giác như đang ngủ
trong một cỗ quan tài và người ta đang khóc than cái chết của nàng.
Cánh cửa bật mở rồi một bóng đen tiến tới, tay cầm một ngọn
nến. Một người đàn ông cởi bỏ trang phục, thổi tắt nến rồi lật
tấm chăn lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.