ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 54

Quán Đồng xanh là một cái lều dựng giữa bốn gốc cây. Vì giờ

ăn đã qua nên quán vắng và chủ quán nằm nghỉ trưa trên sàn ở
giữa phòng. Chu Bảo đá ông ta một cú vào mạng sườn.

- Dậy đi mày, thằng lưu manh già. Cho tụi tao ăn uống!

Người đàn ông lớn tuổi, tóc lem luốc đầy mỡ, nhảy xuống đất,

mắt trợn trừng.

- Thằng cha tội nghiệp bị điếc, - Chu Bảo giải thích.

- Chúng tao muốn ăn cá hồi mập và nướng cho ngon! - Nó hét

lên.

Tay nó huơ huơ trong không khí vẽ một con cá rồi làm động tác

nướng cá.

Người chủ quán gật đầu rồi đi vào trong bếp sau bức rèm.

Chu Bảo dẫn Thẩm Phong qua một cái bàn thấp. Nó nhìn con

đường, người qua kẻ lại rồi vuốt vuốt cái cằm lún phún râu thì
thầm:

- Mày có nghĩ tới lúc giàu lên không, Thẩm Phong?

- Không.

- Mày chưa bao giờ nghĩ sẽ làm gì với hai rương đầy bạc sao?

- Chưa bao giờ.

- Mày có tưởng tượng một ngày nọ mày không còn đi chân đất

nữa, mà là đi ngựa, không còn ngủ trên rơm thối hoắc nữa mà trên
một tấm chiếu thơm tho, lót bông dày êm ái không? Mày có từng
mơ có một túi tiền luôn căng hơn sau mỗi bữa ăn thịnh soạn?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.