ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 67

rời. Bất thình lình, nó bật dậy. Từ bên kia tường, một con chó sủa dữ
dội, ngay lập tức một bầy chó săn theo sau.

- Quỷ tha ma bắt! Chó ngao Tây Tạng. Tụi nó có thể xâu xé người

thành trăm mảnh trong chớp mắt!

Bóng đêm tràn đến. Tiếng sủa yếu dần. Rồi dần dần

tiếng gà nước, tiếng tre rì rào, tiếng rắn rít và tiếng hú của
những động vật và côn trùng trong bóng đêm vẳng lên. Dù gió thổi
nhẹ nhưng những cây tre đại vẫn kêu răng rắc ồn ào. Những rung
động này làm cái tĩnh lặng của những phiến đá mộ có vẻ ghê rợn
hơn. Dẫu vậy Thẩm Phong biết những cây tre sẽ bảo vệ chúng.
Tiếng rì rào liên tục của tre sẽ bịt tai lũ chó.

Một ánh sáng đỏ di chuyển trong đêm đen, đi qua lối đi đầy cỏ

của nghĩa địa rồi dừng lại. Chu Bảo ném một viên đá. Tia sáng đỏ
đưa qua đưa lại.

- Ai đó? - Tiếng phụ nữ hỏi.

- Đi, đó là Bình Ngữ, - Chu Bảo nói với Thẩm Phong.

Một bóng nâu đè trên bóng đen của những cây tre, nhấc cao ngọn

đèn lồng.

- Là ta, - Chu Bảo thì thào. - Thẩm Phong là em trai ta, nó đến

giúp ta.

Thẩm Phong chưa bao giờ ở gần một nữ tu đến vậy. Tim chàng

đập thình thịch rồi chàng cúi gằm mặt. Ngọn đèn lồng màu đỏ
chiếu sáng phần áo bên dưới của nữ tu, làm lộ ra một đôi giày đen
và tất trắng.

- Đi thôi, - nàng nói mà không chào một ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.