ĐÀN CỔ CẦM KHỎA THÂN - Trang 75

- Không! - Chu Bảo lớn tiếng.

Sau một hồi im lặng, nó tiếp tục:

- Mày có chắc đã đào đúng hướng không?

- Tao không biết.

Kéo cái bao, Chu Bảo bò trườn ra phía sau.

- Thẩm Phong, mày là anh em, dù có chết tao cũng không quên

ơ

n mày! Khi tụi mình tới được hầm, mày có thể lấy bất cứ gì mày

muốn!

- Để xem sao. Tao cần ít hơn mày.

Chu Bảo nhích ra ngoài.

- Tao có một câu hỏi, - Thẩm Phong hỏi nó. - Và tao muốn được

biết câu trả lời trước khi chết.

- Hỏi gì?

Thẩm Phong đỏ mặt. Chu Bảo gầm gừ:

- Nói! Không ai nghe thấy tiếng tụi mình đâu!

Chàng thợ đàn trẻ ngập ngừng rồi liều nói:

- Đàn bà, như thế nào?

Chu Bảo bật cười. Nó cười tới mức hít cả đất vào mũi rồi lăn ra

ho sặc sụa.

- Ha ha, đàn bà!... Khi... mày có một phần... châu báu, mày đi mà

hỏi Hồng Ngọc ở trong nhà... Sen. Nàng sẽ giải thích hết cho mày!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.