DÀNH HẾT CHO EM - Trang 107

“Anh không chắc nữa.”
Amanda căng thẳng. “Thế nghĩa là sao?”

Anh không trả lời câu hỏi ngay lập tức. Thay vào đó, anh nhấp một

ngụm nước, và cô cơ hồ có thể nghe thấy tiếng những bánh xe đang quay
trong đầu anh. “Anh đoán như thế có nghĩa là anh càng ít ló mặt ra thì càng
tốt. Ngoài ra, nếu bọn chúng đến, anh sẽ chơi cùng chúng.”

“Có khi bọn chúng sẽ chẳng làm gì đâu.”
“Có thể,” anh tán thành. “Cho đến giờ thì vẫn ổn, đúng không?” Anh vặn

cái nắp chai chặt lại, thay đổi chủ đề. “Theo em thì ông Tanner định nói gì
với chúng ta? Lúc nói chuyện qua điện thoại, ông ấy tỏ ra khá bí hiểm. Ông
ấy sẽ chẳng nói gì với anh về đám tang đâu.”

“Ông ấy cũng chẳng nói gì nhiều với em. Sáng nay hai mẹ con em vừa

khéo nhắc đến chuyện này đấy.”

“Vậy hả? Mẹ em thế nào?”
“Mẹ hơi bực vì tối qua đã lỡ mất vụ chơi bài. Nhưng bù lại, mẹ vẫn tử tế

đủ để cưỡng ép em tối nay đến ăn tối ở nhà một người bạn.”

Anh mỉm cười. “Vậy... có nghĩa là từ giờ cho đến tối em sẽ rảnh?”
“Sao hả? Anh có ý gì à?”
“Anh không biết nữa. Trước tiên hãy đi xem xem ông Tanner có chuyện

gì cần nói đã. Nhắc mới nhớ, có khi chúng ta nên khởi hành đi thôi. Văn
phòng ông ấy nằm ngay dưới phố đấy.”

Amanda đậy chặt cái nắp cốc cà phê, rồi họ bắt đầu bước dọc vỉa hè,

chuyển từ vạt bóng râm này sang vạt bóng râm khác.

“Anh còn nhớ lúc anh hỏi liệu anh có thể mua kem cho em được

không?” cô hỏi. “Lần đầu tiên ấy?”

“Anh chỉ nhớ mình cứ băn khoăn mãi sao em lại nói đồng ý.”

Cô phớt lờ bình luận của anh. “Anh đã dẫn em đến hiệu thuốc, cái cửa

hàng có cái quầy dài thượt và máy bán nước cổ lỗ sĩ ấy, rồi cả hai chúng ta
đều gọi kem sundae rưới sô cô la nóng. Họ làm kem ngay ở đó, và cho đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.